Cố Cửu Từ Hoắc [...] – Chương 119

Phòng họp lập tức yên tĩnh trở lại, khiến tiếng chuông điện thoại vang lên càng rõ ràng hơn. Tiếng chuông giống như bản tính của Cố Cửu Từ, ngươi càng không phản ứng đến ta, ta càng bám riết không tha. 

Hoắc Minh Triệt chằm chằm chiếc điện thoại, cuối cùng đành thỏa hiệp. Lại cho thêm một cơ hội, nghe xem xem lần này lại dùng miệng lưỡi gì để lừa gạt cảm của hắn.

"Có chuyện gì?" Giọng lạnh lẽo, bên kia lập tức vang lên giọng trong trẻo của trẻ.

"Tưởng Ngọc Đường gần đây nhà ta bị người cố ý tấn công, kinh doanh khó khăn. Đây là à?" 

Câu hỏi lập tức khiến đôi mắt Hoắc Minh Triệt nheo lại nguy hiểm, sát khí ngút ngàn. À... hóa ra gọi chỉ để chất vấn.

"Khốn kiếp! Tôi đã từ lâu rồi, Cố Cửu Từ không phải người tốt! Trong lòng ta chỉ có thằng tiểu bạch kiểm Tưởng Ngọc Đường! Các người sáng mắt ra chưa." Diệp Khản tức giận lớn tiếng, nhanh chóng bị Hạng Hằng bịt miệng.

"Suỵt! Im lặng, lão đại mà nghe thấy thì chúng ta nhất định phải ch.ế.t!" 

"Bây giờ tôi đi bắt Cố Cửu Từ về để chủ nhân hỏi tội!" Chiến Anh hai mắt đỏ ngầu vì giận.

"Chủ nhân hận không thể đem một lòng đều đào cho ta, ta thì sao? Lại vì một cái nam nhân rác rưởi cố ý gọi tới chất vấn chủ nhân! Cô ta tưởng đem chủ nhân sống sờ sờ bức tử sao!" Ngoài cửa lòng đầy căm phẫn, bên trong cánh cửa nam nhân bóng dáng dù tỏa ra sát khí lại càng có vẻ đơn tuyệt vọng.

"Nếu là đúng thì sao?" Giọng Hoắc Minh Triệt ủ dộtn, cất giấu chính  cũng không phát hiện thất vọng tột đỉnh.

"Nếu là đúng... thì em tưởng ...  tốt lắm!" Điện thoại nơi đó truyền đến thanh âm rất lớn của thiếu nữ, dường như thực sự cảm thấy rất phấn khích , xoay ngược lại Hoắc Minh Triệt đều kinh ngạc!

"Em gì cơ?" Anh tiếp tục hỏi.

Ba người ngoài cửa cũng sửng sốt, Chiến Anh sờ tai mình. "Tôi có phải hay không bị ảo giác?"

" Suỵt ! Đừng chuyên. Nghe tiếp xem ta gì !" Diệp Khản vội bịt miệng Chiến Anh. 

Bên trong, Hoắc Minh Triệt siết chặt điện thoại, hỏi lại Cố Cửu Từ. "Em vừa gì ?"

" Em tốt lắm! Tốt nhất là ra tay tàn nhẫn một chút, để ta bận rộn đến mức không thể đến trường , như ta sẽ không phiền em nữa. Anh không biết đâu, hôm nay em bị ta chặn lại ở giảng đường ..." 

Trong điện thoại truyền đến Cố Cửu Từ đảo cây đậu giống nhau phun tào, giảng thuật một cái khác phiên bản chuyện xưa .

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...