Cố Cửu Từ Hoắc [...] – Chương 116

Trước đây, hắn càng lạnh nhạt với Cố Cửu Từ thì lại càng bám lấy không biết xấu hổ.

Nghĩ đến đây, Tưởng Ngọc Đường trầm mặt xuống, giọng điệu bực tức trách móc:"A Từ, tính khí nóng nảy cũng phải có giới hạn. Anh đã xin lỗi em rồi, em không cần lấy cảm của chúng ta ra giỡn như thế! Em định tự tay chôn vùi cảm giữa chúng ta sao?"

Nghe những lời này, Cố Cửu Từ chỉ bật châm biếm. Kiếp trước hẳn là con heo mới thích loại đàn ông ngu ngốc này! "Tưởng Ngọc Đường, là heo sao? Tôi với vẫn chưa đủ rõ ràng sao? Giữa chúng ta không còn bất kỳ mối quan hệ nào nữa! Cách xa tôi ra! Nếu còn dám phiền tôi, Tưởng gia các người sẽ không chỉ gặp vài chuyện rắc rối đơn giản đâu!"

Giọng Cố Cửu Từ lạnh lùng, xem ra phải tự mình ra tay để dạy cho hắn một bài học! Đến lúc này, trên mặt Tưởng Ngọc Đường hiện rõ vẻ sợ hãi. Cố Cửu Từ từ trước đến nay chưa từng có thái độ tồi tệ như . Chẳng lẽ mình thực sự không còn sức hấp dẫn với ấy nữa? Hay là...

Ánh mắt Tưởng Ngọc Đường trở nên lạnh lẽo, bất ngờ nhào tới nắm chặt bả vai Cố Cửu Từ, chất vấn: "A Từ, em đang định hù dọa đúng không? Đừng loạn nữa có không, sẽ chứng minh trái tim mình cho em thấy! Chẳng lẽ em thực sự tên diêm vương sống Hoắc Minh Triệt đó?"

"Buông tôi ra!" Cố Cửu Từ không ngờ Tưởng Ngọc Đường lại lao vào dây dưa như . Ở tòa nhà đối diện, Hứa Vận Nhi thấy cảnh tượng này, nụ trên mặt càng rộng, máy ảnh trong tay liên tục bấm nút chụp, ghi lại loạt hình ảnh và video "thân mật".

"Anh không buông, hôm nay em phải cho một câu trả lời rõ ràng, sẽ không buông."

Tưởng Ngọc Đường như bị điên, càng quá đáng khi ôm chặt lấy Cố Cửu Từ. Trong lúc hắn còn mơ màng bởi hương thơm trên người , bất ngờ Cố Cửu Từ dùng đầu gối tấn công mạnh vào hạ bộ của hắn. Tưởng Ngọc Đường đau đớn ngã xuống đất, ôm chân kêu thảm thiết: "A!"

"Đây là câu trả lời của tôi, bây giờ đã tỉnh táo chưa?" Cố Cửu Từ Tưởng Ngọc Đường nằm co quắp dưới đất bằng ánh mắt lạnh lùng rồi quay người rời đi. 

Không lâu sau, Hứa Vận Nhi vội vã chạy tới, tỏ vẻ đau lòng đỡ Tưởng Ngọc Đường dậy: "Ngọc Đường, thế nào rồi?" 

Tưởng Ngọc Đường tựa vào lòng Hứa Vận Nhi, sắc mặt nhợt nhạt lắc đầu.

"Ngọc Đường, hay là chúng ta coi như bỏ đi. Em thấy A Từ thật sự muốn buông tay, có lẽ ấy không còn thích nữa..." Hứa Vận Nhi cố ý cắn môi, giả vờ khuyên nhủ để kích thích Tưởng Ngọc Đường.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...