Có Câu Chuyện Báo [...] – Chương 3

3

Hoàn cảnh gia đình bà của Kiều Kiều thực ra cũng giống như nhà tôi.

Bà ở quê chăm sóc cháu Kiều Kiều đi học, con trai và con dâu lên thành phố lập nghiệp.

Nhờ sự bao dung và nhân hậu của bà, thường xuyên chứa chấp tôi mỗi khi ông nội say xỉn sự khiến tôi không có nhà để về.

Đặc biệt là trong những năm bố mẹ tôi biến mất, bà ấy đối xử với tôi như cháu ruột, ăn gì mặc gì, Kiều Kiều có một phần, tôi cũng có một phần.

Bà của Kiều Kiều là hơi ấm duy nhất của tôi thời niên thiếu, còn Kiều Kiều là người duy nhất của tôi cho đến tận bây giờ.

Sau này, bố mẹ Kiều Kiều mua nhà ở thành phố, đón Kiều Kiều và bà lên sống chung, chưa mấy năm sống yên ổn thì họ gặp tai nạn xe hơi trên đường giao hàng, vợ chồng cùng chết, lại để lại bà và Kiều Kiều nương tựa lẫn nhau.

Sau này Kiều Kiều đi du học, tôi lên đại học.

Bà của Kiều Kiều luôn báo tin vui, không báo tin buồn, lần này nếu không phải là hết cách, bà nhất định sẽ không nỡ phiền tôi.

Một tuần sau, tôi cùng công ty chuyển nhà dọn vào khu chung cư của bà của Kiều Kiều.

Trước đó, tôi đã nhờ người dò kỹ càng hình nhà 607, phát hiện ra gia đình này là một lũ người vô học, quen thói càn quấy, lừa lọc, ngang ngược trong khu chung cư, cảnh sát căn bản không quản lý .

Tôi và Kiều Kiều bàn bạc, bà của Kiều Kiều tôi thu xếp ở căn nhà trống của bố mẹ, còn tôi thì dọn vào nhà của Kiều Kiều với tư cách là người mua.

Tôi đến hàng xóm với nhà 607 rồi, hy vọng bọn họ tự cầu phúc cho mình!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...