Editor: Nguyenthianluong
Beta: ShaoranCỏ
Bầu không khí bên trong gian phòng như ngưng đọng lại, tên cận vệ vừa tiến vào trên mặt có chút ngạc nhiên, Ngô Hiểu Dao ngây ngẩn hai tay Dạ Thiên Ưng nắm chặt . . . . . .
Cận vệ vẫn đang đứng ở cửa, bộ dạng không hề nhúc nhích, con ngươi thoáng di chuyển qua người phụ nữ đang nằm trên giường.
Dạ Thiên Ưng và Ngô Hiểu Dao cùng lúc cầm lấy cái mền ngay cạnh giường lên. Ánh mắt hai người lần lượt giao nhau, tròng mắt ngập nước của mở to thẳng vào hắn, trong mắt tràn đầy nghi hoặc.
Hàng lông mày rậm rạp dày đặc của hắn khẽ nhíu lại, hắn nhanh nhẹn đoạt lấy cái mền đắp lên cơ thể lõa lồ của . Động tác khẩn trương này của hắn khiến cho đầu óc mơ hồ.
Dù sao thì cảm giữa bọn họ cũng không mấy tốt đẹp, theo lý thuyết, vừa rồi còn đắc tội với hắn, lúc này ngay trước mặt người ngoài, hắn sao có thể biến thành người khác, lo lắng dùng mền che lại cho ?!
Không khí lạnh lẽo ở trong căn phòng trì trệ đến nỗi mỗi một phân tử đều lại, hắn, , tên cận vệ, ba người bọn họ giống như chiếc kim đồ hồ nhích từng chút một.
Cho đến khi hắn chủ đứng thẳng dậy, tràn đầy ý hận về phía cửa, khiến tên cận vệ đứng ở bên ngoài không khỏi run sợ, toàn thân nhất thời lạnh ngắt.
Hắn . . . . . . Hắn thật sự không biết mình đã đắc tội gì với Dạ Thiên Ưng, dù sao từ trước đến giờ, chỉ cần có chuyện, tất cả thủ hạ không cần gõ cửa, trực tiếp xông vào là , vừa rồi, không phải cũng như thế sao ?! Nhưng giờ thì vì cái gì . . . . . .
Tên cận vệ nghĩ mãi không biết mình đã sai chuyện gì, lại khiến cho ông chủ lộ ra vẻ mặt đáng sợ như thế.
Nửa giây đi qua, Dạ Thiên Ưng chậm rãi cất bước, từng bước từng bước dồn ép tới gần tên cận vệ.
Có lẽ là do áp lực, cũng có thể là dự cảm xấu, tên cận vệ lập tức cảnh giác lui lại, đôi tay run rẩy với về phía sau, ý đồ kéo cánh cửa phòng nhanh chóng chạy trốn.
Ai có thể ngờ . . . . . .
Dạ Thiên Ưng cơ trí, dùng tốc độ nhanh nhất đứng trước mặt thuộc hạ, không một lời, hắn nâng chân lên, hung hăng đá vào dưới bụng tên cận vệ kia.
"Bịch" một tiếng, đồng thời thân thể tên kia ngã vào vách tường, một dòng máu tươi dọc theo khóe miệng chậm rãi chảy ra . . . . . .
Bạn thấy sao?