Cô Bé Thơ Ngây [...] – Chương 1

Ánh sáng của ngọn đèn ngủ rọi thẳng vào gương mặt người đàn ông tuấn. Trong không gian mờ ảo, ngọn lửa vàng len lỏi vào hình ảnh đang phản chiếu trên bức tường , khắc họa một đường cong quyến rũ . "Thiên Ưng , đau em . . . . . ." Cô với khuôn mặt nhỏ nhắn và làn da mềm mại không ngừng vặn vẹo . Những ngôi sao trên bầu trời đêm tượng trưng cho sự thuần khiết cũng giống như giọt máu đỏ tươi đang lan ra trên giường , đánh đồng với việc phụ nữ đã không còn trinh.

Lần đầu tiên của ấy nhẹ nhàng mất đi như thế . . .

Nhìn vẻ mặt kia đau đớn rên rỉ , biểu hiện của người đàn ông không mấy mảy may . "Biết điều thì hãy ngậm miệng lại , tôi không thích phụ nữ nhiều khi ở trên giường !"

Âm thanh tàn nhẫn phát ra , loáng thoáng rõ tính cách của con người này , một chút ngang ngược , một chút bạo tàn , như một vị vua ở thời cổ đại , không hề mang theo cảm giác thương quý phi của mình .

đành phải ngoan ngoãn im lặng , nước mắt lăn dài.

Hai mắt hắn tối sầm , thân thể nhanh chóng di chuyển , người con ở phía bên dưới cũng chỉ mới thử trải nghiệm của lần đầu tiên , có thể nào chịu tác mạnh mẽ áp chế ?!

"Ư . . . . . ." Khóe miệng dịu dàng rên , hai tay vòng ra vô thức giữ chặt sống lưng của hắn.

Đột nhiên , gương mặt hắn trở nên u ám , cơ thể chuyển nhất thời ngừng lại.

"Hơ . . . . . . Sao ?!" Cô mở to đôi mắt , giật mình người phía trên . "Anh . . . . . ."

Hắn ta đứng dậy , nhặt quần áo nằm ở rải rác dưới đất , âm trầm . "Cô có thể biến đi rồi ."

"Thiên . . . . . ." Cô sợ đến ngây người , thân thể lỏa lồ run rẩy bẩy , khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng cũng biến thành trắng bệch

Sửa sang xong bộ dạng của mình, hắn xoay người , gương mặt giống như ác ma tan tòa thành rộng lớn , miệng bắt đầu đếm ngược . "3 , 2 . . . . . ."

Còn chưa kịp đợi hắn đếm tới một , vội vàng đứng dậy , nén lệ , nhặt hết quần áo dưới đất lên

Cùng lúc này . . . . . .

"Dạ tiên sinh , tới giờ rồi ." Vệ sĩ của hắn đẩy cửa đi vào

Chỉ mới mặc xong một nửa quần áo , ngượng ngùng , mặt lộ vẻ sợ hãi , không biết sao để tránh tầm của tên vệ sĩ .

"Ừ ." Ánh mắt hắn liếc núp sau lưng mình , khóe miệng nâng lên nụ khinh bỉ , từ trong túi áo móc ra chi phiếu mười vạn

giả vờ lảng tránh , bất chấp kiêng kị , vội vàng đưa tay cầm lấy chi phiếu . "Cám ơn , Thiên Ưng !"

Người đàn ông vẫn duy trì tư thế cũ , tươi quỷ dị , bàn tay đút vào túi quần , biểu hiện cao ngạo bước đi với dàn vệ sĩ .

Nếu muốn hỏi về phong cách phi thường , cá tính ngang ngược, có thể đến ai đây?! Đúng , đời này hắn ta chính là con người như thế . . . . .

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...