Quay lại chương 1 :
Các công ty giải trí nhanh chóng đánh hơi cơ hội, sau khi ký hợp đồng, Từ Lệ Lệ lập tức tham gia vài chương trình và chính thức bước chân vào showbiz.
Ngày công bố điểm thi đại học, phòng livestream của ta thu hút lượng lớn người xem nhờ chiêu trò “tra điểm trực tiếp”.
“Lệ Lệ cũng hồi hộp lắm, lỡ thi không tốt thì biết sao đây nè~”
Cô ta miệng thì cần an ủi, ánh mắt đầy tự tin hoàn toàn không giấu nổi.
Với độ hot hiện tại nếu ta còn gắn danh hiệu “học bá”, thì chắc chắn sẽ một bước lên mây.
Đúng giờ, ta hồi hộp nhấn nút tra điểm.
“444.”
12
“Bốn trăm bốn mươi tư điểm?!” – Từ Lệ Lệ chết lặng, lập tức kiểm tra điểm từng môn, và phát hiện gần như tất cả đều… thi rớt thảm .
Trong phòng livestream, không ít người là học cùng trường. Bình luận lập tức bùng nổ.
“Gì trời, Từ Lệ Lệ rớt rồi hả? Tưởng ít nhất cũng phải 650 chứ, lệch dữ thần!”
“Định show tra điểm hoành tráng, ai ngờ tưởng học bá mà giờ đại học còn chưa chắc đậu Buồn thiệt!”
“Lệ Lệ đừng buồn, fan tụi mình vẫn ủng hộ cậu, học đại học hay không cũng không quan trọng!”
Mặt Từ Lệ Lệ sầm như đêm 30, không nổi lời nào, đống bình luận mà tức nghẹn.
Trong suốt thời gian ôn thi, đầu óc ta chỉ nghĩ đến việc sao dìm chết tôi, hoàn toàn chẳng tập trung học hành.
Dựa vào kiến thức kiếp trước, ta tự tin cho rằng bản thân “thi chơi cũng đậu Thanh Hoa hoặc Bắc Đại”, nên càng về sau càng lười, thậm chí bỏ luôn việc luyện đề.
Không ngờ cuối cùng lại lật thuyền, mà còn lật… đau như .
Tôi đang ở tiệm net tra điểm thì thấy cảnh livestream hỗn loạn, liền bật và lấy tay che miệng.
Không không rằng, Từ Lệ Lệ đột ngột cắt sóng livestream, rồi gọi điện thoại cho tôi.
“Lâm Hiểu Hàm, cậu tra điểm chưa? Được bao nhiêu?”
Giọng ta đầy căng thẳng và nôn nóng.
Tôi nhạt:
“Tôi có nghĩa vụ phải báo cáo cho cậu à?”
Thấy tôi không chịu , ta tưởng tôi thi rớt nên đang cố sĩ diện, liền đổi giọng thoải mái hẳn.
“Không cần xấu hổ đâu, mình là ‘chị em tốt’ cơ mà! Thi không tốt cũng không sao, sau này chờ mình nổi tiếng rồi, sẽ không để cậu chết đói đâu~”
Kiếp trước, khi tôi từng giúp đỡ ta, ta lại xem đó là bố thí và sỉ nhục. Giờ có cơ hội đáp lễ, sao tôi có thể bỏ qua?
Tôi bình thản đáp:
“Không cần, tôi đậu Thanh Hoa rồi.”
Từ Lệ Lệ lên , đến mức thở không ra hơi:
“Cậu mơ ngủ à? Cậu mà cũng đậu Thanh Hoa? Loại như cậu chỉ giỏi bốc phét thôi!”
“Tin hay không tùy cậu.” – Tôi dứt khoát.
Lệ Lệ lập tức lấy lại thái độ ngạo mạn:
“Tôi đoán chắc cậu chẳng đậu nổi trường nào. Khi cậu rơi vào bước đường cùng, nếu chịu khó van xin, tôi có thể suy nghĩ xem có giúp không nhé!”
Chương 9
“Ờ.”
13
Cú điện thoại đó khiến tâm trạng của Từ Lệ Lệ khá hơn hẳn, ta nhanh chóng mở lại livestream.
“Bao nhiêu điểm không quan trọng, chỉ cần cố gắng hết sức là Lệ Lệ thấy tự hào lắm rồi nha~”
Tôi chẳng buồn cảnh ta uốn éo màu trước ống kính nữa, tắt máy tính rồi trở về căn phòng dưới tầng hầm.
Vừa nghĩ đến số điểm của mình, tôi không nhịn mà thở phào nhẹ nhõm, nở nụ vui vẻ.
Là gương mặt “nổi bật” mùa thi năm nay, Từ Lệ Lệ nhanh chóng mời lên một chương trình phỏng vấn.
Nhờ miệng ngọt và cách chuyện khéo léo, ta trò chuyện khá hợp với MC.
Tuy có hơi lúng túng khi bị hỏi về điểm thi đại học, với những khán giả chưa biết sự thật thì 444 điểm… cũng chẳng đến nỗi nào.
Không ngờ, MC lại bất ngờ chuyển sang chủ đề khác:
“Chúng tôi biết, trường cấp ba của năm nay có một nữ vô cùng xuất sắc. Lệ Lệ có biết ai không?”
“Xuất sắc? Tôi không rõ lắm…” – Cô ta thoáng ngập ngừng.
MC vẫn mỉm :
“Bạn ấy là người duy nhất đạt điểm tuyệt đối bài văn trong kỳ thi năm nay. Hay là chúng ta chơi một trò nhỏ – để Lệ Lệ thử đoán xem đó là ai nhé?”
Từ Lệ Lệ sững người.
Điểm tuyệt đối bài văn?
Trường mình có người giỏi đến sao?!
Bạn thấy sao?