Bạn của em trai tôi sau khi biết tôi bỏ ra 200 triệu để đi du lịch Nam Cực thì tức đến mức trễ cả kỳ kinh, rồi còn ngang nhiên ngồi ngay trên bàn ăn đặt ra một loạt “gia quy” cho tôi:
1. Lương hàng tháng của tôi phải nộp hết cho ta giữ, mỗi tháng chỉ phát cho tôi 500 nghìn tiền tiêu vặt.
2. Ăn cơm ở nhà thì tôi không ngồi vào bàn, phải đứng hầu trà, xới cơm, gắp đồ ăn cho ta.
3. Tất cả tài sản đứng tên tôi đều phải chuyển nhượng cho ta.
4. Cô ta gì, tôi phải tuyệt đối nghe theo, không cãi lại.
Trước mấy điều lệ đó, tôi chỉ lạnh lùng đáp: “Cút khỏi nhà bà.”
1
Tôi tự thưởng cho mình một chuyến du lịch Nam Cực trị giá 200 triệu nhân dịp sinh nhật tuổi 28. Trong suốt chuyến đi, ngày nào tôi cũng đăng ảnh lên trang cá nhân. Về đến nhà còn viết hẳn một bài hướng dẫn dài dằng dặc chia sẻ kinh nghiệm.
Không ngờ có người vì thế mà tức đến đỏ mắt.
“Chi Hạ, mau lên mạng xã hội đi, có người đang móc mày đó.” – chị họ nhắn tôi như .
Tôi mở ra xem, quả nhiên có người đăng bài bóng gió. Nhưng điều khiến tôi bất ngờ là, người đó lại chính là… của em trai tôi.
Trạng thái mới nhất của ta ghi thế này:
“Haiz, thật không hiểu nổi, có người lớn đầu rồi không lấy chồng thì thôi, lại còn tiêu tiền nhà đi du lịch tận Nam Cực. Bực quá, trễ cả kỳ kinh rồi đây này.”
Kèm theo đó là ảnh chụp màn hình bài viết chia sẻ hành trình du lịch của tôi. Dù có mờ ảnh đại diện và tên, nội dung thì ai cũng biết là của tôi.
Tôi bài viết mà tức. Lớn đầu không lấy chồng? Tôi mới 28 tuổi, có trai đàng hoàng, ai bảo tôi ế? Còn tiền đi Nam Cực là tiền tôi tự ra, chưa bằng một phần thu nhập cả năm, ta việc gì phải xót?
Kinh nguyệt không đến thì đi khám, sao lại đổ cho người khác? Cô ta tưởng mình là Thái Bình Dương hay gì mà việc gì cũng muốn kiểm soát?
Em trai tôi tên là Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các , đúng kiểu trai nâng như nâng trứng, khả năng thì trung bình, cả nhà chỉ mong nó sống bình yên là đủ. Bạn của nó tên là Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các .
Nghe bố mẹ ta trọng nam khinh nữ, sinh ta xong đặt tên là Phán Nhi – nghĩa là “mong con trai”. Kết quả, đặt tên thế nào thì ra đúng thế đó, con trai đến thật – là em trai tôi.
Sau khi quen Phán Nhi, Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các liền giới thiệu tài khoản mạng xã hội của ta cho tất cả chị em họ hàng, rằng: “Sau này là người một nhà, phải giao lưu nhiều vào.”
Nó còn đặc biệt nhấn mạnh rằng ấy không hám tiền, chỉ nó thật lòng.
Cô Vương thì bình thường chẳng chuyện gì với ai, tụi tôi chỉ thấy ta thường xuyên đăng story khoe quà trai tặng. Mỗi lần đăng đều chốt bằng một câu như: “Toàn là bất ngờ từ ấy, tôi không thể từ chối.”
Nhưng tôi luôn có cảm giác ta lén theo dõi trang cá nhân của mọi người. Quả nhiên, sau loạt ảnh tôi đăng về chuyến đi Nam Cực, ta không nhịn mà phải ra mặt.
Tôi còn đang định gọi điện mắng thằng em ngốc nghếch, thì Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các đã đăng thông báo trong nhóm gia đình:
“Mọi người ơi, có tin cực kỳ quan trọng! Bạn em – Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các – đã đồng ý cuối tuần này về nhà ra mắt rồi! Mọi người hãy chuẩn bị thật chu đáo đón tiếp công chúa nhé, đừng để em thất vọng!”
Ờ, vừa hay. Mất ngủ thì có người mời nằm chiếu luôn. Vậy để tôi gặp gỡ công chúa này một phen.
Cuối tuần, để thể hiện sự coi trọng với của em, bố mẹ tôi cho người giúp việc nghỉ và tự tay vào bếp.
Trong lúc trong bếp đang bận rộn chuẩn bị, Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các dẫn Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các về đến nơi.
“Phán Nhi, đây là nhà , sau này cũng là nhà em, vào đi.”
Giọng ta vang lên, nhẹ nhàng đầy kênh kiệu:
“Ba mẹ với chị đâu? Em bước vào nhà mà không thấy ai ra đón. Nhà em mà có khách thì cả nhà đều phải ra tận cửa nghênh tiếp đấy.”
Vừa , hai người bước vào cửa chính, thấy tôi đang ngồi sẵn trong phòng khách.
Tôi cũng không ngại mà đánh giá của em trai mình: mặc váy trắng kiểu công chúa, ngoại hình tầm trung, như một đóa hoa trắng mọc giữa bãi phân bò.
Cô ta liếc tôi một cái, rồi lạnh nhạt hỏi:
“Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các , đây là chị hả?”
Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các lập tức đáp liền như một con cún ngoan:
“Đúng rồi, đây là chị – Chi Hạ. Sau này cũng là chị của em đó.”
Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các ngồi xuống đối diện tôi, vắt chân đầy kiêu ngạo:
“Tôi là Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các . Chị bị đau chân hả? Không thì sao không ra cửa đón tụi tôi?”
Tôi liếc sang em trai, thấy nó giả vờ chăm bức tranh treo tường, cố ý không dính dáng gì đến chuyện đang xảy ra.
Tôi thở dài, quay sang thẳng vào ta:
“Đây là nhà tôi, không phải khách sạn. Ở đây không có quy định ai cũng phải ra cửa nghênh tiếp cả. Nếu muốn tiếp đón kiểu đó thì mời đi nhà hàng hoặc khách sạn.”
Nghe , sắc mặt Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các lập tức sầm xuống, ta vừa định lên tiếng thì đúng lúc bố mẹ tôi nghe thấy , từ trong bếp bước ra…
“Ba, mẹ, đây là Phán Nhi – vợ tương lai của con.” Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các hào hứng giới thiệu với bố mẹ. Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các tỏ vẻ đoan trang gật đầu, “Cháu chào , chào dì.”
Bố mẹ tôi mỉm với ta: “Tiểu Vương, cứ coi như ở nhà mình, đừng ngại ngùng.”
“À đúng rồi, ba mẹ, Phán Nhi có mang quà đến nữa.” Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các chỉ vào túi nilon đỏ đặt trên bàn. Mẹ tôi mở ra, bên trong là một đống quả nhỏ màu đỏ. Mẹ tôi nhíu mày: “Đây là táo nhỏ à? Mẹ chưa thấy loại táo nào như thế này.”
Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các đắc ý: “Dì ơi, đây là quả hải đường. Táo bình thường bị đánh bóng, tẩm hóa chất hết rồi, ai mà dám ăn.”
Mẹ tôi hơi ngại: “Đúng là Tiểu Vương hiểu biết, dì quê mùa nên không biết, xấu hổ quá. Nhưng mà, hai đứa trên đường đến đây rơi giỏ hoa quả à? Quả gì mà quả nào cũng có vết trầy, vết dập thế này?”
“Dì ơi, hoa quả có vết trầy vết dập mới là tự nhiên, chứng tỏ nó tươi. Nếu như đẹp quá, trơn láng quá thì chắc chắn là đã bị xử lý bằng chất bảo quản rồi.” Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các chen vào phụ họa: “Phán Nhi đúng đó mẹ, mẹ phải học hỏi Phán Nhi nhiều vào.”
Vẻ mặt mẹ tôi lúc đó thật sự khó tả. Bà chỉ khẽ ừ một tiếng rồi : “Mẹ với ba con còn phải vào bếp lo nốt, mấy đứa ngồi chơi đi.” Nói xong bà kéo ba tôi đi vào trong.
Tôi ngồi túi hải đường quả khẩy không gì. Hôm trước tôi vừa đi ngang qua thấy ông lão bên đường đang bán hải đường quả dập với giá mười nghìn ba ký.
Cô Vương này đúng là vừa keo kiệt vừa mặt dày, đến quả rẻ bèo mà cũng bày đặt đem tặng, rồi còn thành chuyện như ai.
2
“Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các , mau dẫn Tiểu Vương lại đây ngồi đi, chuẩn bị ăn cơm rồi.” Mẹ tôi vừa bưng đĩa thức ăn ra vừa gọi. Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các dắt tay Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các đi vào phòng ăn, còn ân cần kéo ghế cho ta ngồi.
Vừa ngồi xuống, Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các đã liếc mâm cơm rồi lẩm bẩm: “Chỉ có mười món thôi à?”
Ba tôi vui vẻ đáp: “Tiểu Vương lần đầu tới nhà chơi, sợ tiếp đãi không chu đáo nên với dì mười món. Ăn đi, đừng ngại, ăn không hết cũng không sao.”
Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các bĩu môi: “Chú hiểu lầm ý cháu rồi, ý cháu là… chỉ có mười món thì ít quá. Ít nhất cũng phải hai mươi món mới cho thấy là coi trọng cháu.”
Ba tôi sững người: “Hai mươi món? Nhà mình có sáu người thôi, nhiều ai ăn cho hết? Bàn cũng chẳng đủ chỗ để bày. Hơn nữa với mẹ Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các cũng không kịp nấu ngần ấy món.”
Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các lập tức phụ hoạ: “Lần sau ba mẹ cứ chuẩn bị sớm là mà. Nếu bận quá thì gọi đầu bếp đến nấu. Mười món đúng là ít thật. Ba à, ba phải biết là Phán Nhi là người con trân trọng nhất đời này.”
Tôi lạnh giọng: “Hai mươi món? Hay là luôn cả mâm cỗ hoàng gia cho đủ bộ? Mấy người không sợ ăn no lăn ra đấy à?”
Mẹ tôi liền lên tiếng xoa dịu: “Thôi, đừng nữa, ăn đi, không là đồ ăn nguội hết bây giờ.”
Ai ngờ trong lúc ăn, Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các cũng không chịu yên. Cô ta vừa chỉ huy Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các bóc tôm bóc cua cho mình vừa lải nhải:
“Sao chỉ có cua bơi thế này? Đãi khách phải dùng cua hoàng đế chứ. Còn tôm này là tôm nuôi hay tôm tự nhiên đấy? Phải là tôm tự nhiên mới ngon.”
“Dì ơi, mấy món này có phải rau hữu cơ không? Cháu chỉ ăn đồ hữu cơ thôi đấy.”
Tôi vẻ mặt chê bai của ta mà nhíu mày. Rõ ràng tôi nhớ Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các từng với chúng tôi là gia cảnh của Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong sự ủng hộ từ các rất nghèo, ăn mặc toàn đồ cũ người ta bỏ đi, học phí cũng nhờ vay vốn mà có.
Ấy mà bây giờ lại như mình là công chúa, cái gì cũng phải thượng hạng.
Bạn thấy sao?