3.
Cư dân mạng nhanh chóng tìm ra đeo khẩu trang trong concert của Bách Xuyên hôm đó là ai, Lâm Uyển Nhi, ca sĩ xuất thân từ chương trình tuyển chọn, hình tượng là tiểu thư nhà giàu vì mà dấn thân vào showbiz, đi theo con đường sáng tác âm nhạc.
Cô ta đã rất thẳng thắn trong buổi phỏng vấn: "Tôi luôn bước vào giới giải trí vì một người. Anh ấy là thiên tài âm nhạc."
Bây giờ đáp án đã rõ ràng, chính là vì Bách Xuyên.
Không lâu sau, Weibo của ta đã bị tấn công, tràn ngập những bình luận "Chị dâu!".
Tôi không có nhiều cảm giác ghen tị, chỉ có chút ngậm ngùi, hóa ra Bách Xuyên, cậu ấy thích kiểu con như .
Tôi chuyển giao hết group fan và những thứ khác cho một người cùng hâm mộ, hẹn gặp ấy ở quán cà phê ngoài đời.
Nhạc nền trong quán cà phê vẫn là bài "Cô ấy nghe thấy" của Bách Xuyên, ở bàn bên cạnh kích với mình: "Cậu xem buổi phỏng vấn mới nhất của Lâm Uyển Nhi và Bách Xuyên chưa, tôi sắp phát cuồng vì hai người họ rồi đấy."
Cô đã cùng tôi hâm mộ Bách Xuyên nhiều năm, nickname là Tiểu Thỏ, đến muộn.
Tiểu Thỏ sững người khi thấy tôi.
Tôi mỉm , có chút trách móc: "Đeo máy trợ thính thì không thích âm nhạc à!"
Cô ấy vội vàng xua tay, bầu không khí thoải mái hơn.
Trước khi chuyển giao hết tâm huyết bao nhiêu năm, Tiểu Thỏ nửa nửa thật : "Cậu đã hâm mộ Bách Xuyên bao nhiêu năm rồi?"
"Bảy năm."
Cô ấy ha hả: "Bách Xuyên mới debut bốn năm thôi."
Tôi bóng mình phản chiếu trong cửa kính, mím môi .
Từ mười bảy tuổi đến hai mươi tư tuổi, là bảy năm, tôi không tính sai. Thích Bách Xuyên, đã bảy năm rồi mà không hay biết.
"Không hối hận à?" Tiểu Thỏ xác nhận lại lần cuối với tôi.
Tôi :
"Không hối hận."
4.
Tôi đăng nhập QQ, bây giờ mọi người đều dùng Wechat, QQ ngược lại không có mấy ai dùng nữa. Nhưng hồi cấp ba, mọi người chỉ dùng QQ.
Trong danh sách bè không còn mấy người, tôi lướt đến mục "quan tâm đặc biệt", chỉ có duy nhất một người là Bách Xuyên.
Avatar của cậu ấy mãi mãi là màu xám.
Hồi cùng bàn, tôi đã mượn cớ bài tập để add QQ của cậu ấy, sau đó chắc là bị hack rồi, mãi mãi không sáng lên nữa.
Dù biết là , tôi vẫn không dám phiền cậu ấy. Chỉ là khi nhớ đến cậu ấy thì sẽ nhấp vào, sau đó ngẩn ngơ.
Lần này tôi cũng , nhấp vào khung chat của cậu ấy, luôn muốn lời tạm biệt cho tử tế.
Một đoạn văn dài bị xóa đi xóa lại, cuối cùng chỉ gửi đi mấy chữ: "Bài hát rất hay."
Chỉ có mấy chữ thôi, mà lòng bàn tay tôi đã đổ mồ hôi, rõ ràng biết đối phương sẽ không nhận , trái tim vẫn đập nhanh.
Avatar bên kia đột nhiên nhảy lên hai cái.
Từ màu xám trắng chuyển sang màu sắc.
Từ offline chuyển sang online.
Đối phương đang nhập tin nhắn.
Bách Xuyên gửi hai chữ:
"Cảm ơn."
"Cậu nghe thấy chưa?"
Tôi sững người, tôi không ngờ cậu ấy sẽ thấy, còn trả lời tôi.
Đợi đến khi màn hình tối đen, tôi mới nhớ ra phải gõ chữ, nghĩ đi nghĩ lại, mới trả lời cậu ấy: "Tớ nghe thấy rồi, khắp nơi đều là bài hát của cậu. Chúc mừng cậu nhé."
Người cùng bàn từng ở ngay trong tầm tay đã trở thành huyền thoại của làng nhạc, tôi thật sự vui mừng cho cậu ấy, chúc mừng cậu ấy tiền đồ tươi sáng.
Khung chat vẫn luôn hiển thị "đối phương đang nhập tin nhắn".
Tôi đợi mãi đợi mãi.
Cuối cùng cũng nhận hai chữ.
Bách Xuyên : "Chúc ngủ ngon."
Tôi nghĩ, tôi thật sự không biết cách trò chuyện.
Nhưng lại có chút may mắn, vào cuối đoạn đơn phương kéo dài bảy năm, tôi nhận một câu chúc ngủ ngon.
5.
Tôi cất hết poster và album của Bách Xuyên đi, mẹ giúp tôi dọn dẹp: "Bao nhiêu năm rồi, cũng nên buông bỏ rồi."
Tôi nhẹ nhàng vâng một tiếng.
Mẹ tôi thực ra cũng là fan của Bách Xuyên, bà đã từng gặp Bách Xuyên hồi cấp ba, bà luôn biết tôi không phải đang đu idol, người tôi thích, từ đầu đến cuối chỉ là bản thân Bách Xuyên mà thôi.
Mẹ tôi ngừng lại một chút, một lúc sau mới bóng gió: "Cô kia trông cũng xinh đấy."
Bà đang đến Lâm Uyển Nhi, sáng nay bà còn xem video bát quái của Bách Xuyên và Lâm Uyển Nhi, còn len lén xem tôi có khóc không. Ảnh cấp ba của Lâm Uyển Nhi đã bị đào mộ. Cùng học một trường cấp ba với chúng tôi, kém Bách Xuyên một khóa, là đàn em.
Mọi mặt đều rất phù hợp với hình tượng mối đầu của Bách Xuyên, những dấu vết nhỏ nhặt đều trùng khớp.
Cư dân mạng thích soi mói chi tiết lại thi nhau bày tỏ mình đã đổ gục vì hai người họ.
Tôi im lặng rất lâu, ảnh cấp ba của Lâm Uyển Nhi mà cánh nhà báo đào , là ảnh sân khấu đêm văn nghệ năm lớp 11. Lâm Uyển Nhi là MC đang giới thiệu chương trình, người ngồi sau ta trước cây đàn piano chính là Bách Xuyên.
Tỏa sáng rực rỡ.
Là sự đẹp đôi mà ngay cả tôi cũng phải thừa nhận.
Bạn thấy sao?