Chuyện Tình Mình Giờ [...] – Chương 21

"Thời Vũ, đừng giận nữa, thêm lại WeChat của ."

Giọng điệu của Bùi Thâm rất chắc nịch.

Hắn có lẽ cho rằng chỉ cần mềm mỏng một chút, tôi sẽ quay lại bên hắn.

Đúng , trong mối này, tôi đã dốc hết 100% chân thành.

Còn hắn giống như một người ngoài cuộc lạnh lùng hơn.

Cho đến khi phát hiện ra sự việc không giống như hắn nghĩ, hắn mới chịu hạ mình, đích thân ra mặt sửa chữa.

Một người thức thời sẽ cho hắn cơ hội này.

Tôi không thức thời.

Tôi cầm điện thoại, khẩy : "Anh có quên là em đã chia tay với không?"

"Em không giận, cũng không phải ."

"Bùi Thâm, sau này đừng liên lạc với em nữa."

Giọng Bùi Thâm trở nên nặng nề: "Lục Thời Vũ, em phải cho một lý do chia tay mà có thể chấp nhận ."

Tôi biết mình không thông minh bằng Bùi Thâm ở nhiều phương diện.

Nhưng tôi cũng có thể nhận ra, một số từ ngữ hắn sử dụng, thực ra ẩn chứa ý nghĩa sâu xa.

Tôi : "Lý do mà không thể chấp nhận , chính là lý do."

Bùi Thâm chửi thầm một tiếng.

Giọng bình tĩnh của hắn dường như vẫn còn đè nén cơn giận: "Máy bay không dễ rơi như ."

"Lục Thời Vũ, em bình an vô sự đứng trước mặt , còn có thể gì nữa?!"

Đúng , máy bay sẽ không dễ dàng rơi xuống.

Người ta rằng, trong 117,650 triệu lần bay, mới xảy ra một lần tai nạn máy bay chết người.

Hơn nữa, chuyến bay gặp thời tiết xấu hôm đó thực sự đã hạ cánh an toàn.

Cuối cùng, tôi cũng đã bình an vô sự đứng trước mặt Bùi Thâm.

Nhưng tôi thực sự đã trải qua ba mươi phút kinh hoàng.

Tôi khổ, : "Em sẽ không sợ vì nó không dễ xảy ra sao?"

"Cho dù biết rằng không nguy hiểm như là người mà em đã chuẩn bị cùng nắm tay đi hết cuộc đời, không nên trấn an cảm của em sao?"

"Đến cả Tiết Dao cầu xin sự giúp đỡ của , cũng sẽ an ủi ấy."

"Em nghiêm túc vun đắp mối quan hệ với như , tại sao lại không một lời cảm ơn?"

"Anh chỉ chắc chắn rằng em sẽ không rời xa ."

"Nhưng Bùi Thâm, đã khiến em thất vọng quá nhiều lần, em cũng khiến thất vọng một lần đi."

"Em sẽ rời xa ."

"Bởi vì không trân trọng em."

Trước mặt Bùi Thâm, tôi càng ngày càng hạ thấp bản thân.

Cuối cùng, tôi đã hạ mình xuống tận bụi đất.

Tôi thực sự đã sai.

Một tôi đầy bụi bặm, hèn mọn, sao có thể để hắn thấy.

Đã sai thì phải sửa.

Kết thúc mối quan hệ không cân xứng này là cách giải quyết hợp hợp lý.

Đầu dây bên kia im lặng rất lâu.

Tôi dường như nghe thấy tiếng thở dốc dữ dội của Bùi Thâm.

Ngay trước khi tôi cúp điện thoại, tôi nghe thấy hắn : "Vậy... Anh sẽ thay đổi."

"Thời Vũ, lần này là lỗi của ."

"Cho một cơ hội để trân trọng em, không?"

9

Giọng điệu của Bùi Thâm gần như cầu xin.

Khiến trái tim tôi cũng khẽ run lên.

Nhưng đây đã là ngày thứ tư tôi chia tay với hắn.

Nói cách khác, trong khi Bùi Thâm cho rằng chúng tôi vẫn duy trì mối quan hệ cảm, hắn đã đợi bốn ngày mới liên lạc với tôi.

Hắn có thể liên lạc với tôi giữa lúc bận rộn, tôi thực sự rất vinh dự.

Nếu tôi chấp nhận lời xin lỗi của hắn.

Vậy thì những lần tôi chờ đợi hắn trước đây tính là gì?

Tôi lắc đầu, nhẹ giọng từ chối: "Xin lỗi, em chỉ thích có từng ấy thôi."

"Nhưng vẫn luôn phung phí."

"Thất vọng tích tụ đủ rồi, không thể ngăn cản em rời đi."

Cho đến khi trải qua tai nạn suýt chết, tôi mới hiểu mình thực sự muốn có cuộc sống như thế nào, muốn có người đời như thế nào.

Bản thân tôi có trình độ học vấn, có công việc, tôi có khả năng tự mình có một cuộc sống không tệ.

Thứ tôi cần không phải là giàu sang phú quý.

Chỉ là khi tôi cầu xin sự an ủi từ đời của mình, người ấy có thể đáp lại.

Vào đêm kinh hoàng đó, tôi thực sự rất hy vọng hắn có thể ở bên tôi.

Nhưng hắn đã không .

Vậy thì tôi hoàn toàn đau lòng, cũng là điều không thể tránh khỏi.

Phản ứng cai nghiện khi chia tay khó chịu hơn tôi tưởng.

Tình cảm bốn năm, đã khắc sâu vào xương tủy, trở thành một phần không thể thiếu của tôi.

Tôi sẽ nghĩ đến Bùi Thâm trong vô số những điều vụn vặt.

Ví dụ, tôi dắt chó nhỏ mới nhận nuôi đi dạo, thấy cảnh hoàng hôn tuyệt đẹp.

Tôi lấy điện thoại ra chụp ảnh, cho đến khi mở WeChat mới phản ứng lại, tôi không nên chia sẻ những điều này với Bùi Thâm.

Ví dụ, quản lý tìm tôi chuyện, hứa cho tôi thăng chức tăng lương và với tôi rằng, nửa năm sau có thể xin chuyển công tác, chuyển đến thành phố nơi Bùi Thâm việc.

Tôi cảm ơn quản lý lần chuyển công tác này, tôi không cần nữa.

Thậm chí, một tuần sau, tôi đi dự đám cưới của học.

Cô dâu nhiệt chào tôi: "Thời Vũ, lát nữa tớ tặng hoa cưới cho cậu nhé."

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...