Chuyện Tình Mình Giờ [...] – Chương 1

[FULL] Chuyện Tình Mình Giờ Cũng Chẳng Còn Lại Gì

Tác giả: Canh cá cay

☆⋆꒷꒦꒷꒦꒷꒦꒷꒦꒷꒦꒷‧★

Bạn trai Giang Huyền của tôi bị trói buộc với hệ thống nam chính.

Mười năm qua, luôn đi tới đi lui đến từng thế giới nhỏ nhiệm vụ.

"An An, các ấy đều là hình nhân giấy trong thế giới nhỏ, chỉ là thỉnh thoảng gặp dịp mua vui thôi."

"An An, em đừng đau lòng, chỉ thích em."

Tôi dõi theo từng câu chuyện của , từ lúc gặp mặt, đến sinh , rồi bên nhau trọn đời với những khác.

Sau này, muốn tôi đợi thêm mười năm.

Nhưng lần này, tôi không muốn đợi thêm nữa.

1.

"Sau khi nốt nhiệm vụ của thế giới này, có thể giải trừ hệ thống."

Giang Huyền tựa vào ban công, hút thuốc, nét mặt mệt mỏi: "Tần An, cuối cùng cũng sắp kết thúc rồi."

Tôi vừa nấu cơm tối xong, đều là món thích ăn.

Công cụ liên lạc trên cổ tay Giang Huyền phát ra ánh xanh nhàn nhạt, trực tiếp văng lời thô tục: "Ông đây ăn bữa cơm cũng không ?"

Tôi cúi gằm mặt, yên lặng nuốt cơm.

Nhưng nước mắt vẫn cứ rơi xuống.

Giang Huyền xoa đầu tôi, trong mắt đầy vẻ cưng chiều: "Tầm An."

"Lần này sẽ về nhanh thôi."

Tôi khịt mũi: "Tháng sau là kỷ niệm mười năm nhau của chúng ta."

Anh khom lưng, thẳng vào mắt tôi: "Yên tâm, sẽ trở về."

Nhưng ngày kỷ niệm đó, vẫn chưa về.

2.

Tôi bắt đầu nôn nóng, bất an.

Những việc Giang Huyền đã đáp ứng, luôn thực hiện.

Mười năm trước, lúc bị trói buộc vào hệ thống nam chính, vô cùng kháng cự.

Nhưng sau khi bị ép xuyên vào thế giới nửa năm, lúc trở về, trở nên rất khác.

Anh kể về bối cảnh và những tiết mạo hiểm kích thích trong thế giới xuyên đến.

Kể về những nơi tuyệt đẹp từng đến.

Còn cả rất nhiều bè đủ mọi tính cách kết giao trong thế giới đó.

Tôi thường xuyên nghe nhắc tới một tên "Bạch Hạ". Anh , ấy là nữ chính của trong thế giới kia.

Hệ thống biết, nhất định phải công lược kia.

Đêm đó, tôi co người trong chăn, khóc cả đêm.

Tôi thường xuyên đọc tiểu thuyết xuyên không, sao có thể không biết công lược là gì chứ?

3.

Giang Huyền tôi biết, không có cảm gì khác với ấy.

Anh chỉ coi ấy là cộng sự tốt nhất để hoàn thành nhiệm vụ thôi.

Thế giới Giang Huyền xuyên vào là thế giới isekai trong manga, tôi muốn hiểu thế giới của , không cho.

Giang Huyền : "Mặc dù có tận lực miêu tả cho em về thế giới kia, An An à, nơi đó lúc nào cũng có gió tanh mưa máu, chút là có người chết."

"Anh không muốn em lo lắng vì ."

"Anh hy vọng em luôn sống cuộc đời yên ổn trong thời đại hòa bình, đợi trở về."

Tôi gật đầu, cảm thấy thật sự muốn bảo vệ tôi, không muốn tôi bị mấy chuyện xuyên nhanh này quấy rầy.

Tôi cũng chỉ có thể như thế, cam tâm nguyện đợi ở thế giới của mình, chờ về.

Lần đợi này, kéo dài tận mười năm.

Nhưng lần này Giang Huyền lại khác thường ngoài dự đoán.

Theo lý thuyết, cứ mỗi hai tháng sẽ dùng công cụ truyền tin kia, phát tín hiệu báo bình an cho tôi.

Nhưng lúc này đã ba tháng rồi.

Tôi không ngồi yên nổi.

4.

Tôi lấy tủ sách cất manga bị Giang Huyền khóa chặt ra.

Tôi thử rất nhiều mật khẩu vẫn không đúng.

Tôi mất kiên nhẫn, trực tiếp lấy kìm bẻ khóa.

Đây là thế giới thứ mười Giang Huyền xuyên qua.

Tôi trực tiếp lấy quyển manga thứ mười, lướt qua trang giới thiệu đầu tiên, từ từ lật sang trang sau.

Lần này, xuyên vào thế giới tu tiên.

Sau khi và nữ chính vào phe tông môn chính phái, bọn họ đã trải qua vô số đau khổ, sinh ly tử biệt.

Cuối cùng cùng nhau đánh bại ma tôn phản diện.

Chuyện này không mới mẻ gì cả.

Nhưng mỗi một trang truyện tôi lật sang, nước mắt lại không ngừng rơi xuống.

Bạn trai của tôi, mà lại cùng khác trải nghiệm đau thương trong thế giới xuyên qua kia, còn gắn bó đến độ vào sinh ra tử.

Sao tôi có thể không đau lòng cơ chứ?

Nhưng đoạn cuối của truyện này, diễn biến đang đến đoạn hai người đang tìm kiếm tiên thảo ở khu tập luyện, nơi hai người quen nhau lần đầu, hai người đụng phải thú. 

Giang Huyền vì bảo vệ Bạch Hạ, bị thú phun băng nham xuyên lưng.

Diễn biến đến đó thì ngừng.

5.

Tôi ôm sách, òa khóc.

Giang Huyền sẽ không chết trong đó chứ?

Mạng lớn, xuyên qua nhiều lần như thế đều không sao, sao có thể vì chuyện nhỏ này mà mất mạng?

Nhưng diễn biết dừng ở đó là sự thật.

Ngay lúc tôi đang khóc muốn chết, manga trong ngực bắt đầu nóng lên.

Tôi lập tức vứt sách ra, phát hiện trên cổ tay tôi có thêm công cụ liên lạc y như của Giang Huyền.

Ánh xanh bùng lên.

Tôi lập tức rơi vào hôn mê.

Lúc tôi tỉnh lại, tôi đã xuyên vào thế giới nhiệm vụ của Giang Huyền.

Lúc mới tỉnh lại, tôi tràn đầy chờ mong, cúi đầu xem xét bản thân.

Tôi xuyên thành một con linh trùng.

Không sai, là loại côn trùng màu xanh hay bò lổn ngổn nơi u ám.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...