Chuyên Tình Chị Em [...] – Chương 1

1

Thức khuya cả đêm để đọc truyện séccccccc, vừa mở mắt ra phát hiện mình đã xuyên vào truyện séccccccc.

Tin tốt, không xuyên thành nữ chính.

Tin xấu, tôi xuyên thành chị em song sinh của nữ chính.

Tôi đứng trước gương, ngắm khuôn mặt vô cùng giống nữ chính, bỗng hiểu ra sứ mệnh của mình.

2

Nữ chính vẫn đang khùng điên bên phòng bên cạnh, tôi bị ép nghe suốt hai giờ.

Haizz.

Thể chất giữa người với người khác nhau như đấy.

Tôi đang cảm thán, đột nhiên nghe tiếng chuyện ngoài cửa. Tôi mở cửa thò đầu ra thì thấy là cha mẹ của nữ chính.

Cha Mạc và mẹ Mạc lo lắng tôi, rồi lại sang cửa phòng của nữ chính.

Quả nhiên, đã đến lúc tôi lên sân khấu.

Tôi hắng giọng một cái, xụ mặt trợn mắt dối cha mẹ:

“Đúng , chị ấy không đề toán thì sẽ như đó.”

Để tăng thêm độ tin cậy, tôi cố ý nghiêm túc dặn dò:

“Lần này chị ấy cố gắng hết sức ôn thi lại, cha mẹ tuyệt đối đừng phiền chị ấy nha.”

Quả nhiên, chỉ cần nhắc đến chuyện học tập, cha mẹ lập tức nở nụ hài lòng.

Sức mạnh của thế giới trong truyện séccccccc nằm ở chỗ, chỉ cần đưa ra một lý do là sẽ mọi người tin tưởng.

Hơn mười phút sau, nữ chính ung dung bước vào phòng khách dưới ánh mắt lo lắng của cha mẹ.

Vừa thấy cha mẹ, nữ chính lập tức trở nên bối rối, sau một lúc ngẩn người, ấy lại trở nên xấu hổ.

Tôi: “...”

Lúc nào ra không ra, sao lại khúc này má.

Mẹ Mạc một lúc lâu mới :

"Con ngoan ngoãn học tập chăm chỉ như thế, tháng này mẹ tăng gấp đôi tiền tiêu vặt cho con nhé."

Tôi, người đã học tập chăm chỉ và thi đậu trường đại học danh tiếng: Vậy con thì sao?

3

Ngày chủ nhật, để thưởng cho nữ chính nổi điên không study quá vất vả, mẹ Mạc đã bảo tôi đi dạo phố giải sầu cùng nữ chính.

Tôi và nữ chính song song đi cùng nhau, tôi lén lút nhắc nhở:

"Tối qua chị học có vẻ hơi to tiếng nhỉ?"

Không ngờ nữ chính lại đỏ mặt:

"Ừm, chị sẽ cố gắng hơn!"

Aaaaah, bốp, bốp!

Thích lỳ đúng hơm?!

Nữ chính chọn xong quần áo trong trung tâm thương mại, chuẩn bị đi vào phòng thay đồ.

Tôi thấy một trong những nam chính, vị tổng tài bá đạo thường thấy trong truyện séccccccc nên tôi rón rén đến chỗ nhân viên bán hàng:.

"Hình như có một người đàn ông khác vừa vào phòng thay đồ đó."

Nhân viên bán hàng như bị mù, mỉm gật đầu với tôi:

"Xin chào, có lẽ quý khách đã nhầm rồi."

Cũng đúng, truyện séccccccc cần gì logic chứ.

Là tôi lắm lời rồi!!

4

Đã đi dạo cả buổi sáng rồi, tôi cũng đứng gác trong phòng thử đồ cả buổi sáng.

Nam chính và nữ chính chuyện thầm thì lọt hết vào tai tôi:

"Dạo này bé ngoan có học tập nghiêm túc không?"

Giọng mềm mại tự tin của nữ chính vang lên:

"Báo cáo sếp, tuần này đã xong mười đề thi với sự giúp đỡ của thầy giáo!"

Ngay sau đó, giọng bá đạo của nam chính số một xuyên qua phòng thử đồ, trực tiếp đánh bay tôi:

"Tốt lắm, thêm mười bộ đề 53 đi."

Đầu tôi đã âm ỉ đau rồi, muốn móc nó ra quá.

Người đi đường A đi ngang qua, che miệng ngước bằng ánh mắt lấp lánh.

"Có người học bel canto ư."

Anh đừng , đừng nữa.

Ở đây không đủ chỗ cho người thứ ba nữa rồi.

Tôi định tự đi dạo một vòng, không thể để bản thân chịu tủi thân.

Không ngờ lại xuất hiện thêm một nam chính.

Chàng trai trông lịch thiệp đeo kính gọng vàng tóm lấy cổ tay tôi ngay khi tôi nhận ly trà sữa, cất giọng dịu dàng những lời sến sẩm:

"Lâu rồi không liên lạc là muốn bị à?"

Nam chính số hai, cùng lớp của nữ chính, hiện đang học năm nhất đại học.

Bề ngoài trông lịch sự, thực chất là đồ yandere biến thái.

Mấu chốt là sau khi nhân viên cửa hàng trà sữa nghe câu này mà không hề có bất kỳ phản ứng gì.

Chắc đã quá quen rồi nhỉ?

Nhớ lại câu cuối cùng trong cuốn truyện séccccccc: "Đến lúc này, Mạc Niếp Niếp sống hạnh phúc vui vẻ mãi mãi."

Nếu để ta biết vào lúc này nữ chính đã lén lút qua lại với người khác, chắc sẽ muốn sao Hỏa va vào Trái Đất mất.

Tôi giả vờ yếu đuối, nũng nịu :

"Xin lỗi đàn , dạo này em đang cố gắng học tập."

Cái cảm giác sứ mệnh c.h.ế.t tiệt này.

Đi sớm rồi về sớm, vì để về nhà, tôi nhịn!

Nam chính số hai , đôi môi mỏng manh của ta kề sát vào tai tôi thổi một hơi:

"Bài tập đã xong chưa?"

Không dứt đúng không!

Tôi cố gắng kìm nén sự buồn nôn, di chuyển linh hoạt, né tránh bàn tay sàm sỡ của ta, dắt ta đến quảng trường đông người, hy vọng ta đừng quá đáng.

5

Tôi và nam chính số hai chen lấn trong đám đông, tôi chạy trốn, ta đuổi theo, dù cả hai có cánh cũng không thoát nổi.

Ánh mắt của nam chính số hai dần trở nên biến thái.

Rất khó để không tưởng tượng ra cảnh tượng lật nồi trong mương xảy ra khi ta gặp nữ chính thật sự.

Không sao đâu, nữ chính, chị sẽ thích mà đúng không?

Trên đường chạy trốn, tôi không quên lo lắng một chút cho nữ chính, không biết liệu ấy có thể chịu đựng mười bộ đề 53 hay không.

Lơ là một giây, tôi đ.â.m sầm vào một lồng n.g.ự.c ai đó.

"Chị ơi, trùng hợp quá."

Tôi ngẩng đầu, một khuôn mặt đẹp trai phóng to trước mắt tôi, đập vào mắt tôi còn có chiếc khuyên tai hơi sáng bóng trên tai cậu.

Vấn đề là trông cậu giống như chưa mười tám.

Tôi bừng tỉnh, đây chắc chắn là nam chính dự bị.

Bởi vì cậu luôn bám theo nữ chính không có mối quan hệ thực sự, kết cục cuối cùng hình như cũng không nhắc tới cậu.

Tuổi tác là nguyên tắc.

Tôi phía trước, lại phía sau.

Phía trước là một nam chính, phía sau cũng là một nam chính.

Cứu mạng, tận hai người đấy, sao tôi chịu đựng đây!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...