Chuyên Gia Thuyết Phục [...] – Chương 3

Tôi – vợ chính thức – còn chưa tay, mà hai người “nhân ” và “hôn thê” đã tự lao vào nhau mà đánh đến trời đất đảo lộn.

Niếp Vũ Minh thấy hai người phụ nữ đánh nhau, lại vội vàng đến trước mặt tôi, xin tha thứ. Anh ta tự tát mình và hối lỗi:

“Anh sai rồi, thật sự sai rồi vợ ơi. Anh sẽ cắt đứt với họ, chúng ta sẽ sống hạnh phúc như trước. Em nghĩ đến con của chúng ta đi, Kha Kha còn quá nhỏ, em đành lòng để con lớn lên trong một gia đình tan vỡ sao?”

Tôi khẩy:

“Anh có dám ra những lời này không? Cảnh tượng hôm nay là do ai tạo ra? Là tôi không muốn sống hạnh phúc à? Rõ ràng là không tử tế, ra ngoài lăng nhăng. Những lời từng với tôi, quên hết rồi sao? Tất cả chỉ là lừa dối tôi sao?”

“Không quên, sao dám quên! Anh luôn nhớ mà! Em tha thứ cho lần này, thật sự sẽ không dám nữa. Là họ dụ dỗ , nhất thời không đề phòng nên mới để họ đạt ý đồ!”

Nghe câu đó, hai người phụ nữ đang đánh nhau dừng lại.

Cả hai lập tức hét lên chất vấn Niếp Vũ Minh.

Hứa Kỳ:

“Tôi dụ dỗ ? Rõ ràng là tôi ngay từ lần gặp đầu ở rạp chiếu phim, sau đó thì đeo bám tôi không ngừng. Bây giờ lại đổ tội cho tôi sao?”

Liễu Tự:

“Tổng giám đốc Niếp, thế là tổn thương tôi quá rồi. Sau khi tôi vào công ty, chính là người chủ những lời mờ ám với tôi, rồi còn đưa tôi lên giường nữa!”

Tôi Niếp Vũ Minh đầy thất vọng.

Đến mức này rồi mà ta vẫn cố đổ lỗi cho người khác, không chịu nhận sai lầm của bản thân.

“Niếp Vũ Minh, chúng ta ly hôn đi!”

8

Đây là lần đầu tiên kể từ khi kết hôn với Niếp Vũ Minh, tôi đến hai chữ “ly hôn”.

Trước đây chúng tôi cũng từng cãi vã, đó chỉ là những xích mích bình thường giữa vợ chồng, chẳng ảnh hưởng gì lớn lao.

Nhưng chuyện ngoại thì khác, nó đã chạm vào giới hạn của tôi, và tôi không thể tha thứ cho sự phản bội này.

Dù tim tôi đau nhói, thái độ của tôi vẫn kiên quyết, không thể lay chuyển.

Niếp Vũ Minh thấy tôi kiên quyết như , liền trở mặt, chẳng cần giả vờ nữa, bắt đầu năng như kẻ bất cần.

“Được, ly thì ly! Em tưởng không có nhà họ Yên của em thì – Niếp Vũ Minh, không là gì cả sao? Anh cho em biết, không cần nhà em, vẫn có thể thành công, vẫn mở công ty, vẫn ông chủ như thường!

Em nghĩ nhường nhịn em bao nhiêu năm nay là vì em à? Không phải đâu, tất cả chỉ vì bố em. Ông ấy từng , nếu đối xử tệ với em, ông ấy sẽ đuổi ra khỏi công ty!

Em có biết mọi người trong công ty như thế nào không? Họ chỉ biết dựa hơi vợ và bố vợ để lên chức, là kẻ ăn bám, không có năng lực!

Không có năng lực à? Chỉ là mất vài hợp đồng thôi mà, đâu có thiệt lớn gì! Vậy mà mọi người đều phủ nhận mọi nỗ lực của !

Nhưng bây giờ cũng chẳng quan tâm nữa! Anh đã tự mở công ty riêng, dù nhà em có xem thường , các người vẫn phải gọi là Tổng giám đốc Niếp!”

Niếp Vũ Minh đầy kích , ngực phập phồng, thở dốc, trên mặt lộ rõ vẻ lạnh lùng.

Nhìn người đàn ông trước mặt, tôi chỉ cảm thấy xa lạ.

Tôi và Niếp Vũ Minh đã bên nhau từ thời đại học.

Hồi đó, ấy là chàng trai đẹp trai, tích cực, đầy khát vọng. Dù xuất thân từ một thị trấn nhỏ, ấy không hề tự ti, ngược lại còn rất lịch thiệp và điềm tĩnh. Nhiều thích , ánh mắt luôn hướng về tôi.

Dù biết tôi là con duy nhất của chủ tịch tập đoàn Nhan Thị, vẫn không lùi bước.

Anh :

“Chu Chu, biết gia đình chúng ta rất khác biệt, tin đi, có đủ khả năng để sau này khiến em hạnh phúc hơn hiện tại Anh sẽ luôn em và bên em mãi mãi.”

Vì thế, sau khi tốt nghiệp, chúng tôi đã kết hôn. Anh ấy chủ xin vào công ty của bố tôi và bắt đầu từ những vị trí thấp nhất, từng bước leo lên đến chức tổng giám đốc như hiện tại.

Nhưng hóa ra, trong lòng ấy, ấy lại luôn nghĩ như .

Cũng phải thôi.

Những lời này của ấy tôi nhớ lại những dấu hiệu trước đây.

Bố tôi từng gọi điện, bóng gió hỏi xem cuộc sống của tôi thế nào, Niếp Vũ Minh đối xử với tôi ra sao.

Ông cũng vài lần than thở rằng Niếp Vũ Minh là người không kiên nhẫn, lúc nào cũng muốn một bước lên trời, ăn to lớn lại không biết điều.

Anh ấy đã mất vài hợp đồng lớn, không chỉ không nhận trách nhiệm mà còn đổ hết lỗi cho nhân viên dưới quyền, tùy tiện sa thải họ.

Lúc đó, tôi vì ấy mà luôn bênh vực, với bố hãy cho ấy thêm thời gian, cho ấy cơ hội phát triển.

Bố tôi thương tôi, nên ông chỉ thở dài:

“Nếu không phải vì cậu ta đối xử với con tốt, bố đã dạy cho cậu ta một bài học rồi!”

Bây giờ nghĩ lại, cái “tốt” mà Niếp Vũ Minh dành cho tôi, hóa ra cũng chỉ là một màn diễn kịch mà thôi.

Tôi không còn muốn truy cứu xem ấy đến với tôi vì điều gì từ ban đầu, và cũng không cần biết liệu trong suốt những năm qua ấy có từng thực sự tôi không.

Tôi – Nhan Yên Chu, sống mạnh mẽ và biết buông bỏ.

9

Sau khi Niếp Vũ Minh ra những lời đó, khi ấy bình tĩnh lại thì hối hận, cố gắng đến gần và nắm tay tôi để dỗ dành.

Tôi lùi lại, tránh xa ấy, rồi lấy từ trong túi ra bản thỏa thuận ly hôn mà tôi đã chuẩn bị sẵn.

Niếp Vũ Minh vừa thấy liền xé ngay.

“Anh không ly hôn!”

“Vậy thì để luật pháp giải quyết.”

Nói xong, tôi kéo Hứa Kỳ rời khỏi văn phòng.

Về đến nhà, tôi bắt đầu thu dọn hành lý – của tôi và cả con – chuyển tất cả đến ngôi nhà mới đã đứng tên tôi.

Thật lòng, tôi muốn chia tay trong êm đẹp với Niếp Vũ Minh.

Nhưng không ngờ, ta lại chẳng có chút khí khái nào của một người đàn ông.

Anh ấy tung tin đồn rằng tôi đã “cắm sừng” ta, lan truyền khắp công ty, với ý định hủy hoại danh dự của tôi.

Bố tôi cũng nghe những lời đồn đại đó, gọi điện cho tôi hỏi rõ sự .

Tôi thẳng thắn về chuyện Niếp Vũ Minh ngoại và quyết định ly hôn.

Ngay lập tức, bố tôi hành , cách chức tổng giám đốc của Niếp Vũ Minh.

Bố tôi :

“Bố đã biết từ lâu là cậu ta không , con lại cố chấp . Giờ thì tốt rồi, cuối cùng cũng đuổi cậu ta!”

Người ta thường , “lời đồn thì dễ, cải chính mới khó.”

Dù Niếp Vũ Minh bị sa thải, những lời đồn thổi về tôi trong công ty ngày càng lan rộng, đến mức còn báo địa phương ý và đưa tin lên mạng.

“Hóa ra ‘chuyên gia thuyết phục người thứ ba’ lại là người ngoại , sao mà đi thuyết phục người khác đây?”

“Trời ạ, có tiền cũng không thể cư xử như thế chứ, chà đạp lên cảm của chồng mình như mà không thấy hối hận sao?”

“Nghe bố ta còn sa thải chồng ấy nữa, rõ ràng ta sai, người chịu hậu quả lại là chồng ta.”

Bố tôi đọc tin tức, tức giận đến mức phải tìm luật sư ngay trong đêm để kiện tờ báo.

Tôi cũng không thể ngồi yên.

Ngày hôm sau, tôi quyết định phát trực tiếp, đến thẳng chi nhánh công ty của Niếp Vũ Minh.

10

Do mấy hôm trước báo chí đưa tin về tôi, nên ngay khi tôi bắt đầu livestream, đã có hơn chục nghìn người đổ vào xem.

Tôi đến nhà Hứa Kỳ trước, ấy thẳng tay chia sẻ với cộng đồng mạng các đoạn tin nhắn và một số hình ảnh lúc ấy còn Niếp Vũ Minh.

Trong tin nhắn, Niếp Vũ Minh khẳng định mình độc thân. Còn trong ảnh, cảnh ấy thân mật với Hứa Kỳ không thể nào giả .

“Niếp Vũ Minh lúc Hứa Kỳ đã kết hôn với tôi năm năm rồi, ta đang ở trạng thái là người đã có vợ. Hứa Kỳ bị lừa và không hề biết mình trở thành người thứ ba. Sau khi phát hiện Niếp Vũ Minh có người khác bên ngoài, ấy tìm đến tôi, nhờ tôi giúp đuổi người thứ ba. Không ngờ, người chồng mà ấy nhắc đến, lại chính là chồng tôi.”

Bên dưới, phần bình luận lập lức trở nên sôi nổi hơn.

“Trời ơi, chuyện này đúng là còn hơn cả phim, số phận muốn cho họ phát hiện ra vụ ngoại của Niếp Vũ Minh mà!”

“Cười chết mất, thằng Niếp này còn dám đổ ngược lại cho Yên Chu ngoại , đúng là không biết xấu hổ!”

“Tội nghiệp chị Hứa, bị biến thành người thứ ba mà không hề hay biết.”

“Khoan đã, là còn có một thứ tư nữa hả?”

Tôi khẽ nhếch môi:

“Đúng, chính xác. Giờ chúng ta sẽ đi gặp hai kẻ cặn bã thực sự!”

Số người xem trong livestream ngày càng tăng, trên đường đến công ty, Niếp Vũ Minh liên tục gọi điện cho tôi, tôi không bắt máy, ngay lập tức ta lại nhắn tin dồn dập.

Bình luận trong livestream cuộn liên tục.

“Anh ta hoảng rồi, không cần quan tâm, cứ xông thẳng vào hang ổ của hắn!”

“Đánh nhau đi, đánh nhau đi, tôi thích xem những cảnh này!”

Khi đến trước tòa nhà văn phòng, tôi giơ điện thoại quay cảnh thì bảo vệ bước tới chặn.

“Xin chào, hai , chúng tôi thông báo là không thể để các vào trong.”

“Trời ơi, tôi đang hóng chuyện thì lại bị gián đoạn!”

“Xông vào đi, xông vào đi, tinh thần tôi luôn ủng hộ các !”

Người xem thì thích ồn ào, tôi không thể khó khăn cho nhân viên bảo vệ.

Ai cũng đi kiếm sống, chẳng ai muốn rắc rối.

Tôi biết chắc chắn Niếp Vũ Minh đang theo dõi livestream này, nên tôi thẳng vào ống kính và :

“Niếp Vũ Minh, nghĩ chặn tôi là giải quyết xong à? Tôi cho biết, không có cửa đâu! Từ bây giờ, tôi cho ba phút. Nếu không xuất hiện, tôi sẽ kể hết những chuyện đã trong công ty của bố tôi ra. Anh vô , đừng trách tôi vô nghĩa.”

Thời gian trôi qua từng giây.

Người qua đường bắt đầu tụ lại xem, bàn tán rôm rả. Bình luận trong livestream bắt đầu đếm ngược, chỉ còn mười giây cuối.

“Còn 10 giây cuối cùng.”

“10.”

“9.”

“3.”

“2.”

“Chu Chu!”

Niếp Vũ Minh đã xuống rồi.

11

Niếp Vũ Minh vội vàng chạy tới, đưa tay định giật điện thoại của tôi để tắt livestream. Tôi né sang một bên, giơ điện thoại lên hướng vào cằm ta:

“Sao , sợ tôi ra sự thật à, Tổng giám đốc Niếp?”

Mồ hôi lấm tấm trên trán ta, đầy vẻ căng thẳng.

“Chu Chu, vợ à, không cần phải to chuyện thế này đâu. Em tắt livestream đi, vào văn phòng , chúng ta chuyện đàng hoàng.”

Nói chuyện đàng hoàng?

Tôi bật lạnh.

Ban đầu, tôi cũng không muốn rùm beng cho mọi người đều biết.

Là chính Niếp Vũ Minh không thèm nghĩ đến cảm bao nhiêu năm qua lại đi tung tin đồn hủy hoại danh dự của tôi.

Bây giờ khi tôi không nhịn nữa thì ta lại muốn “ chuyện đàng hoàng” ư?

Muộn rồi!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...