“Nhưng lớp trưởng xuất hiện trong giấc mơ của cậu chính là chị của cậu – Nam Lê.”
“Không thể nào có chuyện đó!” Tôi giận dữ hét lớn xối xả vào mặt ấy, “Tôi phải bao nhiêu lần nữa hả, tôi chính là Nam Lê đó!”
“Được rồi rồi, cậu là Nam Lê.” Cô ấy có vẻ đang muốn an ủi tôi, sau đó lại ép tôi phải đồng ý với quan điểm của ấy, “Cô trong giấc mơ của cậu, người đã lén lút cứu cậu trốn thoát khỏi tay tên biế.n thá.i, bé ấy là em của Nam Lê, tên là Nam Đào.”
Nhưng điều này thì có liên quan gì đến tôi? Tôi đâu có quen bọn họ.
Người phụ nữ chằm chằm vào tôi và nhấn mạnh từng từ :
“Nhưng hai người họ đều là những người thân nhất của cậu đấy.”
16
Người phụ nữ rót cho tôi một cốc nước, thấy tay tôi run rẩy vì sợ hãi, liền an ủi tôi: “Đừng lo lắng”. Sau đó, ấy tiếp tục với tôi: “Giấc mơ của cậu đúng thật kỳ quái, nó có vẻ rất hợp lý”.
“Theo lời kể của cậu, những gì xảy ra trong giấc mơ và hiện thực hoàn toàn khác biệt nhau. Điều này có nghĩa là, cậu đã tự tay xóa bỏ nhân cách trai của chính mình, ý thức thay thế phân cậu hai, một người là chị Nam Lê bị xâ.m hạ.i trước khi ch.ết, một người là em Nam Đào đã t.ự sá.t sau khi bị x.âm h.ại.”
Cô ấy vòng vo, tôi vẫn nghe hiểu , nếu không trong lòng tôi đã không tức giận như .
Nhưng người phụ nữ đó đã giữ chặt lấy tôi, buộc tôi phải thẳng vào mắt ấy, quyết không chịu kết thúc cuộc trò chuyện: “Gã đàn ông xâ.m hạ.i chị cậu tên là Triệu Minh.”
“Gã khố.n đó đã dùng điện thoại quay lại toàn bộ quá trình xâ.m hạ.i, rồi đe dọa chị cậu nếu dám kể chuyện này cho ai nghe, gã sẽ đăng video lên mạng cho mọi người xem. Chị cậu không chịu nổi sỉ nhục, gã lăm le h.ăm d.ọa suốt một học kỳ. Trong quá trình gian nan đó, bé đã đã rất dũng cảm tự đứng ra cứu mình, sau khi dư luận tranh cãi liên hồi, bé không chịu nổi mấy lời bàn tán qua lại cùng ánh mắt ghẻ lạnh của người khác, nên cuối cùng đã chọn cách nh.ảy lầ.u tự kế.t li.ễu đời mình trước sự thờ ơ của người xung quanh.”
“Cậu không thể chấp nhận sự thật là dù chị mình đã ch.ết thảm, cảnh sát cũng không tuyên án t.ử hìn.h Triệu Minh. Thậm chí họ chỉ gia.m l.ỏng gã một tháng ngắn ngủi.”
Cô ấy từng câu từng chữ, như thể tận mắt chứng kiến bi kịch xảy ra.
“Tuy nhiên, điều khiến cậu hoàn toàn suy sụp, chính em cậu nhất quyết muốn đến văn phòng Triệu Minh tìm kiếm chứng cứ buộc tội gã. Không may, bé đã bị Triệu Minh phát hiện, lại xảy ra huống trớ trêu như chị cậu, bị quay phim lại, thậm chí còn bị đá.nh đ.ập u.y hi.ếp.”
Nghe ấy giải thích đầu đuôi mọi chuyện, tôi siết nắm , mồ hôi lạnh đã ướt đẫm lòng bàn tay tôi, lúc này, những ký ức chân thực và tàn khốc đã tách tôi ra khỏi ý thức của chị tôi.
Ngay lập tức, đôi hàng lông mày nhíu chặt của tôi đột nhiên giãn ra, cơ thể tôi bỗng nhẹ nhõm lạ thường, tâm trí tôi dằn xé của tôi cuối cùng cũng giải thoát.
Bạn thấy sao?