Hạ Trì cầm một lon bia mới, mở nắp lon, uống liên tục nửa lon.Khi lại, giọng lại hơi khàn."Cậu có biết mình đang gì không?""Biết chứ."Tôi khi say, dũng khí lớn kinh người.Tôi kéo tay cậu ấy, úp lên mặt mình, "Em đang tỏ với đó.""Không tin?"Tôi tiến lại gần hơn, hai tay ấn lên mặt cậu ấy xoa xoa, sau đó hôn lên ——Tôi gần như vụng về hôn cậu ấy.Đầu lưỡi thăm dò phác họa viền môi cậu ấy, cơ thể Hạ Trì có chút cứng đờ trong giây lát.Hoàn hồn.Lòng bàn tay ấm áp đặt lên sau gáy, có người phản khách vi chủ, ấn tôi vào lòng, chủ sâu sắc thêm nụ hôn này.Hơi thở của nhau quấn quýt.Trong không khí có mùi rượu nhàn nhạt lan tỏa.Bàn tay Hạ Trì vốn đặt sau gáy tôi nhẹ nhàng xoa xoa, ngón tay thon dài luồn vào tóc.Tôi sắp bị cậu ấy hôn đến mức không thở nổi.Nụ hôn này kết thúc, tôi gần như mềm nhũn trong lòng cậu ấy.Tay Hạ Trì nhẹ nhàng nhéo mặt tôi, giọng hơi khàn, "Không hối hận."Hơi rượu dần tan.Tôi xấu hổ vùi mặt vào n.g.ự.c cậu ấy, không dám ngẩng đầu, "Ngốc mới hối hận."...Trong lòng Hạ Trì rất thoải mái.Ấm áp, vững chãi.Đến nỗi, tôi nằm trong lòng cậu ấy không lâu liền ngủ thiếp đi.Hạ Trì gọi tôi dậy, trời vừa sáng, tôi nằm trên sofa, quần áo ngủ trên người không hề xê dịch, trên người còn đắp một chiếc chăn mỏng."Về nhà ngủ đi."Cậu ấy đưa tay nhéo mặt tôi, "Không về nữa là bị mẹ phát hiện đấy."Tôi mơ màng cậu ấy rất lâu, mới phản ứng lại, chàng trai trước mặt này, mà lại là trai tôi rồi.Là của mình tôi thôi.Tôi chớp chớp mắt, có chút cảm giác tự hào nho nhỏ không tên, đang định gì đó, lại phát hiện ánh mắt Hạ Trì tôi không đúng lắm.Quả nhiên.Giây tiếp theo, tay Hạ Trì đặt lên sau gáy tôi.25Khi ấy chuẩn bị hôn, tôi đẩy ấy ra, gần như chạy trốn trong hoảng loạn.Hơi thở nhàn nhạt vương mùi bạc hà, xem ra ấy đã tắm rửa rồi.Nhưng tôi còn chưa đánh răng!Về phòng thuận lợi, đồng hồ, mới hơn năm giờ.Chẳng còn buồn ngủ nữa.Nhắm mắt lại, trong đầu bất giác hiện lên hình ảnh tối qua.Lúc tôi mượn rượu sáp lại gần hôn , trong đôi mắt màu nâu kia, tôi thấy hình bóng phản chiếu của chính mình.Tôi chưa bao giờ thấy bản thân mình xinh đẹp đến thế.Sau đó nữa.Một tay Hạ Trì che mắt tôi, tầm chìm vào bóng tối, ngược lại khuếch đại mọi giác quan....Chỉ hồi tưởng lại thôi đã thấy tim đập nhanh hơn một chút.Không ngủ , tôi cầm điện thoại lên lướt video ngắn.Vậy mà lại lướt trúng video thông báo chính thức của Hạ Trì ——Vẫn không lộ mặt, trong video, hai người đan mười ngón tay vào nhau, hai bàn tay nắm chặt.Dòng trạng thái chỉ có hai chữ đơn giản: "Thông báo."Bình luận ghim lên đầu là tin nhắn của Hạ Trì."Đợi quá lâu rồi, đây là món quà sinh nhật tuyệt vời nhất trong đời tôi."Không chỉ có thế.Những bình luận tôi để lại trong khu bình luận của ấy, không biết bằng cách nào cũng bị ấy "đào" lên, rồi trả lời từng cái một.Tôi: "Blogger, em thích lắm."Anh ấy trả lời: "Cảm ơn, cũng rất rất thích em."Tôi: "Huhu, ơi, của là ai thế?"Anh ấy trả lời: "Huhu là em đó."Có fan phát hiện ra, để lại bình luận than khóc:"Huhu không có trái tim, không phải lạnh lùng lắm sao? Sao gặp chị dâu lại huhu theo thế này?"Tôi ngây người khu bình luận, điện thoại bỗng rung lên.Là tin nhắn của Hạ Trì."Có thể cho một món quà sinh nhật không?"Tôi vội vàng gõ chữ: "Được chứ!""Mở cửa."Mở cửa?Tôi có chút nghi hoặc, vẫn đi ra mở cửa.Cửa mở, Hạ Trì đứng ngoài cửa, nghiêng người vào phòng khách, lòng bàn tay giữ chặt sau đầu tôi, nhanh chóng đặt xuống một nụ hôn.Anh ấy .Dùng ngón tay cái lau môi cho tôi."Cảm ơn em."Nói xong, ấy quay về nhà, không quên khẽ khép cửa lại giúp tôi.
Bạn thấy sao?