Chú Rể Câm – Chương 4

4

 

Tống Thành nhíu mày, vẻ mặt khó hiểu.

 

“Anh thề, chưa bao giờ chuyện với ta.”

 

Nói xong, cẩn thận tôi: “Vợ à, hôm nay là ngày đầu tiên của hôn nhân, đừng giận nhé.”

 

Tôi ngồi bên giường, nửa nửa không.

 

Ánh mắt đó khiến Tống Thành càng thêm lo lắng, vô thức ngồi thẳng lưng.

 

“Hay là lát nữa mình đi mua sắm, mua thêm mấy cái túi cho em?”

 

“Hửm?”

 

Tôi dựa vào lòng , đến run cả người, khiến càng hoảng hơn: “Anh thề đời này chỉ có mình em. Chúng ta khó khăn lắm mới kết hôn, đừng vì người không liên quan mà giận nhé?”

 

“Tô Tô, em khóc à?”

 

Cuối cùng tôi không nhịn mà bật . Trên mặt Tống Thành vẫn còn chút bối rối, ngẩn người vài giây mới nhận ra tôi đang trêu .

 

Anh thở dài bất lực, xoa đầu tôi: “Chỉ giỏi hù .”

 

---

 

Biết tôi không giận, Tống Thành nhẹ nhõm, vừa hát vừa vào bếp nấu ăn.

 

Tôi ngồi trên sofa, vừa xem hình, vừa suy nghĩ về chuyện này.

 

Liệu có khả năng ai đó giả danh Tống Thành để hẹn hò với Nhậm Vi Vi không?

 

Tống Thành sẽ tự xử lý chuyện này, nếu ta còn sự, sẽ lo liệu, tránh để tôi phải bực mình.

 

Trước mặt , tôi đặt đơn mua mười cây gậy đánh sói, bảo nếu xử lý không xong thì tôi sẽ mua thêm mười cây nữa.

 

Buổi trưa, Tống Thành đang nghỉ phép thì bị đối tác gọi về công ty.

 

Sau khi tốt nghiệp, bắt đầu khởi nghiệp. Với sự ủng hộ của bố mẹ, công ty cũng phát triển có quy mô nhỏ.

 

Ở nhà thì rửa rau nấu cơm, ra ngoài lại giống người mẫu CEO – chính là Tống Thành.

 

“Anh đi đây nhé?”

 

“Đi đi.”

 

Anh đứng lề mề ở cửa không chịu đi, tôi ngẩng đầu hỏi: “Sao thế?”

 

“Vợ người ta khi chồng đi còn hôn tạm biệt. Còn em thì sao? Suy nghĩ lại đi!”

 

Tôi bật , thở dài, đứng dậy hôn lên má một cái: “Thế chưa?”

 

“Ui chà, mỹ nhân thơm một cái, khí thế bừng bừng! 

 

“Chờ đấy nhé, chồng đi kiếm tiền về nuôi vợ đây.”

 

Tống Thành vui vẻ bước ra ngoài với dáng điệu nhẹ nhàng.

 

---

 

Không giống Tống Thành, tôi là một người nghề tự do, công việc chính là sáng tạo nội dung và blogger.

 

Trong lúc đang chỉnh sửa video, không hiểu sao tôi lại tò mò mở tin tức địa phương. Quả nhiên, tôi và Tống Thành lên bảng tin.

 

“Cô mặc váy cưới vì đi cướp rể, bị rể chửi khóc.”

 

Phía dưới còn có người bình luận: “Người địa phương, đây là cũ của rể. Hiểu thì hiểu!”

 

Dưới bình luận đó, tôi thấy tài khoản quen thuộc “Chồng của Tô Tô” trả lời: “Hiểu cái gì mà hiểu?”

 

Tống Thành quả là người rảnh rỗi, ngày ngày lướt video để tự quản lý bình luận.

 

Đã xử lý chuyện này, tôi quyết định chuyên tâm việc của mình. Nếu xử lý xong thì tốt, không xong thì tôi xử lý . Việc gì phải tự tìm bực mình.

 

---

 

Buổi chiều, ánh nắng ngoài trời rực rỡ. Nghĩ đến việc Tống Thành sắp tan , tôi nhắn tin bảo đứng đợi ở cổng khu chung cư để cùng đi siêu thị mua đồ ăn.

 

Khi thời gian gần tới, tôi chỉnh trang lại rồi xuống dưới. Đúng lúc đó, học sinh tan trường, nhiều phụ huynh dẫn con về. 

 

Không hiểu sao, tôi cảm thấy ánh mắt mọi người mình có chút khác lạ.

 

Có phải mọi người đều đọc tin tức địa phương không?

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...