3
Ta bật , bảo hạ nhân tiếp đón bọn họ vào phủ.
“Phu quân gì ! Ngươi đã vào cửa Lương gia ta, thì chính là người của Lương gia ta. Người nhà của ngươi cũng là người nhà của ta.”
“Nhà ai mà không có họ hàng nghèo? Chỉ cần bản tính lương thiện là có thể đường đường chính chính người, phu quân hà tất gì phải tự ti xấu hổ!”
Thấy ta mấy lời kẹp d.a.o giấu kiếm, khuôn mặt Lữ Thanh Hoan hiện lên một tia thầm giận.
Đời trước, ta không lấy một lời, dùng hành thực tế cho gã mặt mũi lớn nhất.
Nhưng hôm nay ta vẫn nên gã không phát tác .
Hạ nhân của Lương phủ ta phân phó, mời bọn họ vào trong.
Ngụy Kim Chi đi ngang qua người ta, khinh miệt.
Kiếp trước ta mắt mù thế nào mới không thấy khiêu khích rõ ràng như ?
Bạn thấy sao?