Chủ Mẫu Ác Độc – Chương 2

2

“Mẹ, mẹ ơi, con đói!”

Trong cơn hoảng hốt, ta lại nghe thấy tiếng Uyển Nhi gọi.

Lúc mở mắt ra, ta đang đứng trước cổng lớn Lương phủ, dắt tay Uyển Nhi.

Ta…… Sống lại rồi?!

Ta không dám tin, ôm chặt Uyển Nhi, nước mắt rơi như mưa.

“Uyển Nhi, Uyển Nhi, mẫu thân xin lỗi con……”

Đời trước ta bị mù, Uyển Nhi c.h.ế.t thảm, đời này ta tuyệt đối sẽ không để bất cứ kẻ nào tổn thương con bé nữa.

“Nương tử, ta không nghĩ ngươi lại có thái độ như .”

“Nếu ngươi xem thường chúng ta, vi phu đành phải rời khỏi đây thôi, ngươi viết một lá thư hòa li đi, ta tuyệt đối sẽ không ăn vạ không chịu đi.”

Giọng Lữ Thanh Hoan vẫn ôn hòa lễ độ như trước, rất giống một bậc quân tử thanh liêm.

Ta xoay người, Lữ Thanh Hoan như một kẻ tài đức bình thản.

Nhưng cũng chỉ là một cái vỏ bọc giả dối.

Khuôn mặt đẹp đẽ, nụ như gió xuân.

Chỉ cần lẳng lặng đứng đó cũng đẹp nao lòng.

Nhưng có ai ngờ, chính cái vỏ bọc giả tạo đã ta mê muội này lại ẩn chứa một linh hồn xấu xí đáng hận.

Phía sau gã là đám người đứng túm tụm.

Có em trai, em dâu, cháu trai của Lữ Thanh Hoan, còn có hai ông bà Lữ.

Thế mà ta lại sống lại đúng cái ngày mà nhà bọn họ đến cậy nhờ ta của đời trước.

Cũng giống như đời trước, bọn họ sợ hãi rụt rè ta, chỉ có Ngụy Kim Chi sắc mặt trắng bệch, ầng ậc nước mắt.

“Nếu tẩu tẩu đã không muốn chứa chấp ta, chúng ta đi là . Không thể để đại bá và tẩu tẩu bất hòa vì chúng ta .”

Ả ta xinh đẹp đấy, mặt mày thuộc kiểu nhu nhược lòng người khiến người ta dễ lòng thương đấy, dáng người tinh tế nhu nhược đấy, đúng là kiểu nữ nhân khiến đàn ông vừa liền muốn bảo vệ

Giờ phút này ả ta vừa mở miệng chuyện, đống nước mắt nhịn mãi giờ tuôn rào rào.

Ta lạnh lùng đôi nam nữ chó chế đã lén lút qua lại với nhau từ sớm này.

Bọn họ cố ý đứng trước cổng lớn người tung kẻ, chẳng qua là diễn trò cho hàng xóm xem, để ta phải do dự thôi.

Cái thanh danh đối xử tệ bạc với thân thích nhà chồng, gã này muốn Lương phủ ta đây không ngóc mặt lên nổi à?

Nhưng bây giờ…… Ta cong môi .

Nếu đời trước bọn họ đã thích diễn như , đời này ta cũng đến góp vui thôi.

Ta không chỉ muốn diễn, mà còn muốn diễn cho thật xuất sắc nữa cơ.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...