Tôi tên ̀ Hứa Sơ Sơ, sinh viên năm 3 của trường điện ảnh Bắc Kinh - Trung Quốc.
Năm nay vừa tròn 20 tuổi, với một gái có ngoại hình ổn như tôi mà nói, theo đuổi ngành điện ảnh gần như ̀ chuyện rất bình thường.
Và đương nhiên, con gái, ai cũng muốn có một mối tình đẹp ̃ng mạn và đầy sắc hồng với một chàng đẹp trai nào đó.
Nhưng mà tôi thì khác, không có thanh xuân vườn trường như bao người, cũng không phải dạng con gái crush học bá, soái ca này nọ.
Tôi.... đã có người mình thích... từ rất lâu rồi!
------------...----------...-----------
Hứa Sơ Sơ lúc 5 tuổi, một bé đáng phấn nộn đứng trước mặt một cậu thanh niên 17 tuổi đẹp trai, non nớt lên tiếng:
- Chú! Cháu Thích Chú Nhất!
Cậu thanh niên cười, vươn tay xoa xoa đầu , ánh nắng rơi trên vai dịu dàng.
Hứa Sơ Sơ năm 12 tuổi, vẫn ̀ bé tinh nghịch như ngày nào, nhan sắc xinh xắn dễ thương, đứng trước mặt người đàn ông đã trưởng thành kia, dõng dạc nói:
- Cháu Thích Chú!
Người đàn ông 24 tuổi kia vẫn nhìn , cười dịu dàng....
Hứa Sơ Sơ 18 tuổi, người đó 30 tuổi, vẫn đứng trước mặt , tuyên bố:
- Chú! Cháu Thích Chú!
Lần này, người đó không cười, chỉ mím môi nhìn , một lúc lâu sâu mới nói:
- Sơ Sơ, đừng ̀m loạn nữa, tôi ̀ chú của cháu!
Hứa Sơ Sơ năm 20 tuổi, một lần nữa đứng trước mặt , môi đỏ kiều diễm, khuôn mặt xinh đẹp, hướng nói:
- Thời Cảnh Thường! Em Thích Anh!
Thời Cảnh Thường ̣i không cười nữa, nhìn trả lời dứt khoát:
- Tôi không thích em!
15 năm, Thời Cảnh Thường, em thích 15 năm, đến bây giờ.... thời gian đã đổi, câu trả lời của cũng ngày một khác, thế ... tại sao chỉ có mỗi câu nói của em ̀ không thay đổi.
Biết bao lần tỏ tình rồi, cũng vẫn ̀ một ý nghĩa, em thích !
Thời Cảnh Thường! Em Thích Anh!
Bạn thấy sao?