7
Theo phân tích của bà ta:
"Phụ nữ một khi có con sẽ có điểm yếu và sự ràng buộc. Dù ấy biết con có người khác bên ngoài, vì muốn giữ một gia đình trọn vẹn cho con, ấy cũng sẽ không ly hôn."
Sau đó, bà ta tiếp tục vạch ra một kế hoạch dài hơn:
Nếu tôi vẫn quyết tâm ly hôn, họ cũng đã có phương án.
Bà ta , từ khi tôi mang thai, họ sẽ dần thuyết phục tôi nghỉ việc, và sau khi sinh con, để tôi tự chăm con vài năm.
Mẹ tôi đã qua đời, mẹ chồng sẽ lấy lý do sức khỏe không tốt để từ chối giúp đỡ. Tôi chắc chắn không thể nhờ bố mình, vì ông là đàn ông, không biết chăm trẻ.
Kết quả là, tôi sẽ phải nghỉ để ở nhà nuôi con.
Đến lúc đó, nếu tôi thực sự muốn ly hôn, với tư cách một người mẹ không có thu nhập, tôi sẽ không thể giành quyền nuôi con.
Vì lợi ích của con, tôi sẽ buộc phải từ bỏ ý định ly hôn và phải nhắm mắt ngơ trước chuyện Lâm Vũ ngoại .
Thậm chí, ngay cả khi tôi quyết tâm ly hôn và giành quyền nuôi con, đứa bé vẫn mang họ Lâm.
Điều đó có nghĩa là, tài sản của bố tôi - bao gồm cả căn nhà - cuối cùng cũng sẽ thuộc về đứa bé, tức là vẫn rơi vào tay nhà Lâm Vũ.
Về phía Trình Nhược, mẹ chồng khuyên:
Dùng cảm để giữ ta.
Bà ta :
"Trình Nhược thích con, chỉ cần con ngọt vài câu, ta chắc chắn sẽ bị lừa. Hãy thuyết phục ta chấp nhận việc không có danh phận, tiếp tục duy trì mối quan hệ như hiện tại."
Sau khi gửi cho tôi những đoạn tin nhắn giữa Lâm Vũ và mẹ ta, Trình Nhược còn nhắn thêm:
"Tôi thừa nhận, tôi đúng là kẻ mù quáng vì . Tôi Vũ. Dù biết ấy đang lừa tôi, tôi vẫn không muốn chia tay. Tôi chấp nhận cùng chia sẻ ấy với chị. Giờ tôi đang mang thai, tôi càng không muốn con mình bị gắn mác con ngoài giá thú và bị người khác coi thường."
Tôi không quan tâm đến Trình Nhược hay kế hoạch của ta nữa.
Nhưng đọc những gì ta gửi, tôi đột nhiên nhớ đến việc mẹ chồng bắt đầu chuyển tiền cho tôi và khuyên tôi nghỉ việc ngay từ khi biết tôi mang thai.
Tôi: "..."
Tôi: "..."
Tôi: "..."
Càng nghĩ càng kinh hãi.
Mồ hôi lạnh chảy dài trên lưng tôi.
Hóa ra, lý do Lâm Vũ không muốn ly hôn với tôi bây giờ là vì ta vẫn còn hy vọng lấy hết tài sản của gia đình tôi!
Sự thật đã chứng minh, đúng là như .
Khi tôi kiên quyết đòi ly hôn, Lâm Vũ trơ trẽn với tôi:
"Trần Tranh, nếu em muốn ly hôn, trừ khi em từ bỏ toàn bộ tài sản chung của chúng ta. Nếu không, nhất định không đồng ý."
Tôi bật :
"Anh có hiểu là ai đã ngoại không? Anh là bên có lỗi, mà còn muốn tôi ra đi tay trắng? Anh bị cái gì lú não thế? Anh không thấy nhục à?"
Nhưng Lâm Vũ không biết xấu hổ. Anh ta vẫn lặp lại điều kiện: trừ khi tôi từ bỏ tài sản, ta sẽ không ký đơn.
Tôi nghĩ một lúc, rồi quyết định không phí lời với ta nữa.
Ban đầu, tôi định ly hôn một cách hòa bình. Nhưng nếu ta đã không muốn tử tế, chúng tôi sẽ chơi đến cùng.
Bạn thấy sao?