Chồng Tôi Là Chuyên [...] – Chương 5

Tôi cảm thấy thật vô lý, rõ ràng là mời chúng tôi ăn, mà lại không trả tiền ăn.

 

Nhưng họ không biết, đây là nhà hàng của bố tôi.

 

Tôi ra hiệu cho nhân viên phục vụ, ấy hiểu ngay, đứng chắn trước mặt bố của Tống Nhã không chịu đi.

 

Bố của Tống Nhã muốn mở miệng nhờ chồng tôi giúp đỡ.

 

Tôi đúng lúc ngắt lời ông ta: "Chồng à, em hơi mệt rồi, chúng ta về nhà đi."

 

Chồng tôi tôi, nở một nụ âu yếm, xoa xoa mũi tôi: "Mệt à, tiểu quái vật, chồng ôm em về nhà."

 

Trước ánh mắt của mọi người, tôi bị chồng ôm vào lòng.

 

Vừa quay người, tôi thấy trên mặt Tống Nhã đầy vẻ ghen tỵ và không cam lòng, như thể tôi đã cướp mất thứ gì đó đáng lẽ phải thuộc về ta.

 

Nhưng rõ ràng đây là chồng tôi, ta chỉ có thể đứng trơ mắt , chẳng .

 

Lên xe, tôi với chồng: "Anh không thấy mặt của Tống Nhã sao? Cô ta em như thể em đã cướp của ta vài trăm tỷ , ánh mắt muốn nuốt chửng em luôn."

 

Chồng tôi hôn lên má tôi, xoa đầu tôi, ôm tôi vào lòng, "Cô ta có là cái quái gì? Cứ để ta nhảy nhót vài ngày, sớm muộn cũng sẽ tính sổ với cả nhà ta."

 

Tôi hơi không hiểu: "Chồng à, là sao? Không phải bố mẹ Tống Nhã là ân nhân cứu mạng của sao? Không phải còn muốn mua nhà cho họ sao, sao lại tính sổ ?"

 

Chồng tôi nhẹ nhàng giải thích: "Không giấu gì em, những năm qua vẫn luôn nghi ngờ Tống Hy, bố của Tống Nhã là đồng phạm bắt cóc , nếu không không hiểu sao ông ta lại dễ dàng cứu ra như . Nhưng không có bằng chứng, cũng sợ mình hiểu lầm ân nhân cứu mạng nên chưa điều tra kỹ. Nhưng hôm qua, đã bảo trợ lý điều tra, phát hiện ra Tống Hy có quan hệ họ hàng với bọn buôn người. Hiện tại chưa thu thập đủ bằng chứng, chỉ có thể hứa mua nhà để kéo dài thời gian."

 

Tôi bỗng hiểu ra: "Thì ra là , yên tâm, chồng à, em chắc chắn sẽ phối hợp với diễn kịch."

 

Anh xoa tay tôi: "Em không cần phải phối hợp gì, nếu em bị ức hiếp, cứ với , sẽ trực tiếp xử lý họ. Em không biết đâu, khi ta nhắc đến cái tên Trình Triết hôm nay, đã muốn khâu miệng ta lại rồi."

 

Tôi vội vàng với : "Anh đừng lộ chuyện quá sớm, nếu họ phát hiện ra thì không hay đâu. Hãy giả vờ với họ một chút, khi có đủ chứng cứ rồi sẽ trở mặt. Anh đừng để ý đến Trình Triết, bây giờ trong lòng em chỉ có một mình thôi."

 

Anh nghe xong, hài lòng , tôi tựa vào lòng , cảm nhận sự an toàn tuyệt đối.

 

Ngày hôm sau, tôi đi , nghe công ty có nhân viên mới.

 

Các đồng nghiệp là người thân của giám đốc đến bộ phận chúng tôi thực tập.

 

Tôi cảm thấy rất khó hiểu.

 

Không phải bố tôi rất ghét những người vào việc nhờ quan hệ sao?

 

Giám đốc sao dám những chuyện này dưới mắt ông ấy?

 

Đúng , tôi việc ở công ty của bố tôi.

 

Vì muốn sau này tiếp quản, bố tôi đặc biệt cho tôi từ cấp dưới.

 

, không ai biết tôi là ai, đồng nghiệp cũng không thể bàn tán sau lưng tôi.

 

Tôi đang suy nghĩ thì người mới đi đến, tôi qua và ngạc nhiên, sao lại là Tống Nhã?

 

Cô ta có quan hệ gì với giám đốc à?

 

7

 

Tống Nhã đi đến với vẻ mặt đắc ý, đội trưởng đi theo bên cạnh, dáng vẻ cúi đầu nịnh hót như người giúp việc.

 

Các đồng nghiệp bên cạnh tôi thì thầm to nhỏ: "Tôi thấy không phải là người thân của giám đốc đâu, chắc chắn là con của ông chủ rồi. Cô xem đội trưởng nịnh bợ chưa kìa."

 

"Đúng , sau này đừng có đắc tội với Tống Nhã."

 

Tôi nghe cuộc trò chuyện, Tống Nhã đã đi đến trước mặt tôi, chào hỏi mọi người: "Chào mọi người, tôi là Tống Nhã, sau này sẽ là đồng nghiệp của mọi người, mong mọi người coi tôi như một nhân viên bình thường, mong chỉ bảo."

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...