4.
Kỷ Từ bình thường có hơi không đáng tin, với chuyện diễn xuất thì lại vô cùng nghiêm túc.
Thế nữ chính lại là một tiểu hoa đán điệu đà, chẳng có chút diễn xuất nào, nếu không phải do nhà đầu tư nhét vào, e rằng đạo diễn đã sớm đuổi cổ ta đi.
Sau khi nữ chính NG mấy chục lần, Kỷ Từ bực mình, mặt lạnh ngồi trên ghế, không thèm hé một lời.
Tôi không nhịn thở dài, bước đến bên đạo diễn, “Đạo diễn Từ, hôm nay ai cũng mệt rồi, Kỷ Từ nhà chúng tôi cũng hiểu mọi người vất vả, hay tối nay mọi người đi ăn uống giải tỏa một chút nhé.”
Đạo diễn tôi rất lâu, rồi ngước mắt sang Kỷ Từ.
Tôi gật đầu.
Đúng , nhà đầu tư VIP cũng đã thêm vốn, chỉ đề nghị một điều kiện, đó là đổi nữ chính.
Vốn dĩ đây là phim lấy nam chính trung tâm, vai nữ chính cũng không có nhiều phân cảnh, đạo diễn liền hớn hở đồng ý.
Khi đĩa chân giò bưng lên, mùi ngấy khiến tôi hơi buồn nôn, Thẩm Lạc Tô len lén ghé đến, “Chị Kiều, chị không phải có bầu rồi chứ?”
?
Tôi bé, vẻ mặt như muốn hỏi “em đang cái gì ?”.
Thế , từng đĩa thịt nóng hổi bưng lên, hương vị nồng nặc khiến tôi thực sự không thể ngồi yên nổi, “Đạo diễn Từ, tôi hơi khó chịu trong người.”
Đạo diễn uống hơi nhiều, dường như vì đổi nữ chính mà vui vẻ, xua tay.
Thẩm Lạc Tô định đứng lên, tôi đưa tay cản lại, “Lát nữa đi cùng Kỷ Từ về.”
5.
Có rồi!
Tôi hoảng hốt chằm chằm vào hơn chục que thử thai hai vạch trước mặt.
Đinh…
Song: Dạo này hơi bận, xin lỗi em.
Buồn thật, chuyện gì bận đến tận hơn một tháng cơ chứ.
Nhưng tôi cũng không buồn truy hỏi ta, chỉ nhắn một câu: Uống rượu có ảnh hưởng đến em bé không?
Song: Em mang thai rồi à?
Chưa kịp nghĩ ra phải trả lời sao, cuộc gọi thoại đã đến.
“Em mang thai rồi?”
“Không, là trợ lý nhỏ nhà tôi.”
“…”
Đối phương im lặng rất lâu, lâu đến mức tôi tưởng ta đã cúp máy, không nhịn khẽ gọi một tiếng.
“Tôi đang nghe đây, Kiều Y, tôi mới là người của em.”
Lão già này đang cái quái gì ?
“Nói vào trọng tâm, có ảnh hưởng không?”
“Có thể để ấy đến bệnh viện khám thử xem, thông thường không khuyên giữ lại…”
Giọng Tống Tiêu trầm thấp, dịu dàng, mang chút từ tính, cẩn thận giải thích một đống thuật ngữ chuyên môn.
Tôi có cảm giác như đang ngồi trong lớp học nghe thầy giảng bài, buồn ngủ đến mức không chịu nổi rồi ngủ thiếp đi.
6.
Tôi bị tiếng gõ cửa đánh thức.
Ngoài cửa là nghệ sĩ “của nợ” của tôi.
“Có chuyện gì?”
“Ông lão Từ để ý đến Cưng rồi!”
“Thế thì tốt mà?” Tôi liếc Kỷ Từ.
Thẩm Lạc Tô dáng vẻ xinh xắn, nhỏ nhắn thanh tú, thuộc kiểu mỹ nhân trẻ thơ, năng dịu dàng ngọt ngào, giống đến hơn 80% với hình tượng nữ chính trong phim.
“Nếu Cưng nổi tiếng thì còn thèm để ý tôi!” Kỷ Từ chỉ vào mình, một câu như .
Tôi đang cầm cốc nước, tác khựng lại, quay đầu Kỷ Từ từ trên xuống dưới, “Cũng tự biết thân phận nhỉ.”
Kỷ Từ định thêm, Thẩm Lạc Tô đã lao vào kéo cậu ta đi, lúc sắp đến cửa còn quay đầu lại tôi, “Chị Kiều, chị không nghỉ ngơi chút sao?”
Tôi gật đầu, vẫn không yên tâm dặn, “Tôi nghỉ sáng nay, có việc gì để họ liên hệ với tôi.”
Thẩm Lạc Tô gật đầu, hoàn toàn không để ý đến Kỷ Từ phía sau đang ra sức tác tay. Khi bé quay đầu lại, Kỷ Từ đã đứng nghiêm chỉnh bên cạnh rồi.
Đăng ký khám xong, tôi kể hình của mình, bác sĩ nghiêm mặt dặn mấy câu, rồi , “Khuyên chị đến ba tháng thì xét nghiệm sàng lọc Down.”
Tôi gật đầu, ghi lịch vào điện thoại.
Khi trở về đoàn phim, tôi thấy đạo diễn đang khom lưng, mặt mày niềm nở chuyện với Kỷ Từ.
Vào đoàn gần hai tháng rồi, chưa bao giờ thấy đạo diễn Từ cúi mình trước Kỷ Từ như .
Đang thắc mắc thì nghe vài câu đối thoại.
“Tôi muốn thử một lần.”
“Không diễn xuất!”
Thẩm Lạc Tô trừng to mắt, chằm chằm Kỷ Từ.
Năm, bốn, ba…
Tôi thầm đếm ngược trong lòng, chưa đếm đến một đã nghe thấy một tiếng “Oa” vang lên, cả đoàn phim vang dội tiếng khóc.
Thẩm Lạc Tô luôn có chiêu với Kỷ Từ, dù cậu ta biết bé đang giả vờ cũng không thể từ chối.
Thấy Kỷ Từ đồng ý, tôi mới bước ra, “Đạo diễn Từ, dù sao Lạc Tô nhà chúng tôi chỉ là trợ lý, hợp đồng cũng phải ký chính thức.”
Đổi người quả nhiên khác hẳn, trên mặt mọi người trong đoàn đều hiện lên vẻ “thật ngọt”, “CP thật là tuyệt vời”.
Bạn thấy sao?