Chồng Tôi Hình Như [...] – Chương 19

Tôi: . . .

5

Chồng tôi có sở thích đặc biệt với khủng long, không chỉ đi thăm các bảo tàng để xem hóa thạch khủng long, trong công ty còn có một bộ phận đang thử nghiệm nhân bản gen khủng long.

Tôi hỏi tại sao.

Anh thịt nó ngon.

Anh kể với tôi rằng ở Châu Âu đã khai quật một mẫu hóa thạch của Allosaurus, trên đó có một vết cắn kỳ lạ, các nhà khoa học đau đầu không hiểu nổi, thứ gì có thể cắn một miếng thịt trên người Allosaurus.

Đó là đỉnh của chuỗi thức ăn đấy.

"Khó hiểu thật." Chồng tôi mỉm , vỗ vỗ tờ báo rồi tiếp tục đọc.

6

Tôi đã từng dò hỏi gián tiếp về tuổi thật của chồng.

Anh không thẳng.

Nhưng đã tiết lộ với tôi rằng, tuổi thơ của rất bất hạnh, vì Trái đất quá nóng, khắp nơi đều là dung nham, phải ăn lưu huỳnh nhiều năm, cảm thấy cực kỳ ấm ức.

dùng việc ăn mọi thứ để chữa lành vết thương tuổi thơ.

Chết tiệt, thế này thì phải hơn 4 tỷ tuổi rồi. . .

7

Sau khi sinh con, tôi không khác gì những bà vợ nhà giàu khác.

Chỉ là thường xuyên cùng chồng ra vào nhà xác.

Xem thử gần đây có đứa trẻ đáng thương nào không may qua đời không.

Tôi chọn ba đứa.

Chồng tôi mua xác của chúng về, cẩn thận thuộc thành da người.

Sau đó ba đứa nhóc nhà chúng tôi đón về nhà nuôi.

Câu mà lũ trẻ nhà tôi thường xuyên nhất khi về nhà là: "Mẹ ơi con có thể cởi da ra không?"

"Không !"

8

Gia phong nhà chúng tôi rất nghiêm khắc.

Mỗi tuần tôi đều mở một cuộc họp gia đình, nhắc đi nhắc lại: "Không ăn thịt người. Không ăn thịt người. Không ăn thịt người."

Chồng tôi cũng phụ họa: "Mẹ cũng là người. Các con có ăn thịt mẹ không?"

Bọn trẻ đồng loạt lắc đầu.

"Vậy các con cũng không ăn thịt người khác."

Sau khi chồng tôi dỗ lũ trẻ ngủ, tôi trăn trở: "Điều này thực sự có tác dụng với chúng không? Đối với các , ăn thịt người rốt cuộc là gì?"

Chồng tôi suy nghĩ một lúc: "Coi như ăn snack cay."

Tôi: ? ? ? ? ? ?

"Thực ra không thích ăn snack cay lắm." Chồng tôi ôm tôi ngã xuống giường: "Truyền thống tế lễ của người thời nhà Thương không phải xuất phát từ chúng ta - những vị thần cổ đại. Họ dù xây một cái cổng lớn cũng phải g.i.ế.c chín trăm nô lệ chôn dưới nền móng."

"Vậy là họ cho ăn, cũng ăn đại thôi phải không?"

Chồng tôi khục khục, cả căn phòng đều rung chuyển.

"Khương Thiên Kỳ."

"Hả?"

"Sau này đừng tùy tiện g.i.ế.c người nữa."

"Được."

"Sao lại đồng ý dễ dàng ? Có phải không nghiêm túc không?"

"Đây đâu phải chuyện gì to tát. . . Vợ bảo đừng đổ snack cay trên bàn, còn biết sao?"

"Đừng nhắc đến snack cay nữa!"

Khiến cho của chúng tôi cực kỳ kỳ quặc.

Như thể hải âu khoai tây chiên ở bến cảng .

9

Khi con cả mười một tuổi, nó biến mất ba ngày, lúc trở về miệng đầy máu.

"Con gặp một vị thần." Con cả xanh xao nép trong lòng cha: "Con đã ăn thịt người đó."

"Tốt lắm." Ba khen ngợi nó.

Lần này tôi định can thiệp, chồng tôi từ chối.

"Giữa các vị thần không có hòa bình. Nếu không nuốt chửng đối phương, đối phương sẽ nuốt chửng mình. Điều này khác với xã hội loài người, đó là bản tính của chúng ta - những sinh vật bất tử."

Tôi chợt nhận ra.

Trong khoảng thời gian hơn bốn tỷ năm, luôn sống trong khu rừng rậm với luật thuộc về kẻ mạnh.

10

Khi con trai thứ hai đi mẫu giáo bị lập.

"Chúng con có mùi khó chịu. . ." Nó khóc đến nỗi chất nhầy cứ túa ra từ hốc mắt.

"Không sao đâu con . . ." Tôi đeo mặt nạ phòng độc, dịu dàng lau mặt cho nó: "Con chỉ là chưa kiểm soát cơ thể thôi, con xem ba con hơn bốn tỷ tuổi rồi, thỉnh thoảng vẫn thò tu ra từ miệng đấy thôi. Không sao cả, đợi con lớn lên sẽ khác."

Tôi đã chuyện với giáo mẫu giáo về việc con bị lập.

Vài ngày sau, giáo với tôi rằng có một bé muốn chơi với con.

Cảm của trẻ con đến nhanh đi cũng nhanh, con trai thứ hai nhanh chóng lại ngày ngày ngờ nghệch vui vẻ.

Còn dẫn bé về nhà cho tôi xem.

"Chào ." Cô bé giọng mềm mại, xinh đẹp lại biết phép tắc.

Con trai tôi nắm tay bé: "Tớ có thứ này đẹp lắm, mau lại đây."

Hai đứa trẻ chạy thình thịch vào phòng.

Qua khe cửa, tôi thấy con trai tôi mở lòng bàn tay ra, thả ra một mảnh biển.

Đó là biển thật sự.

Những con cá rực rỡ bơi lội trong làn nước đen như một tấm màn, cá voi khổng lồ cất tiếng hát dài.

"Oa—" Cô bé ngẩn người trước gió biển.

"Tặng cậu."

Con trai tôi nhét vỏ ốc biển vào tay bé.

Đó là vị thần còn non nớt, ban tặng bãi biển bị phong ấn cho một đứa trẻ thiện lương.

Tôi lũ trẻ.

Như thể đang thấy chính chúng ta vào thuở văn minh mới khai sinh.

11

"Anh đã gặp nhiều người như , lại có nhiều thời gian đến thế, sao không xây dựng mối liên kết sâu sắc hơn với họ, Thiên Kỳ?"

"Bởi vì họ đều không phải là em. . ."

". . . Họ đều không phải là em, Kiều Kiều."

Hết

----------------------------------------------------------------------

Dưới đây là phần giới thiệu của bộ truyện | Lời Nguyền Trừng Trị Gã Chồng Bội Bạc | đã đăng tải full trên MonkeyD, nếu như các hứng thú có thể tìm đọc theo tên truyện nhé!

Vào ngày kết hôn, tôi với chồng rằng gia đình chúng tôi có một lời nguyền: sau khi kết hôn, nếu người đàn ông ngoại thì sẽ bị ung thư, không sống quá nửa năm.

Chồng tôi nghĩ đó chỉ là câu nên không để tâm.

Sau đó, khi tôi phát hiện chồng có quan hệ mập mờ với thực tập sinh mới vào công ty và nhắc lại chuyện này, ta lại nổi giận, bảo tôi cố nguyền rủa ta.

Tôi đau lòng đề nghị ly hôn, chồng tôi vì sợ tôi sẽ chia phần tài sản, ta đã hoại xe của tôi, khiến tôi gặp tai nạn c.h.ế.t người.

Được sống lại một lần nữa, tôi không còn nhắc nhở chồng, cũng không đề cập đến chuyện ly hôn nữa, chỉ đứng ta từng bước đi đến diệt vong, rồi thừa kế toàn bộ tài sản của ta.

- Lời Nguyền Trừng Trị Gã Chồng Bội Bạc -

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...