Chồng Tôi Dẫn Về [...] – Chương 4

Lớp 12, thời gian eo hẹp, nhiệm vụ nặng nề, chúng tôi vừa tranh thủ từng phút từng giây để học tập, vừa tranh thủ thời gian để đương.

 

Chúng tôi tận hưởng sự chua chát và ngọt ngào của mối đầu, đến nỗi bỏ qua rất nhiều vấn đề vốn đã tồn tại.

 

Ví dụ như chúng tôi miễn cưỡng nhường nhịn lẫn nhau, ví dụ như chúng tôi che giấu những mâu thuẫn vốn có thể hoà giải.

Và tất cả những điều này bùng phát sau khi chúng tôi vào đại học.

 

Chúng tôi cãi vã, chiến tranh lạnh, tổn thương lẫn nhau.

Cuối cùng, là chia tay.

 

Lúc đó chúng tôi mới vào đại học ba tháng.

Tưởng chừng là tương lai hạnh phúc bên nhau, không ngờ cuối cùng lại đường ai nấy đi.

Khoảng thời gian đó tôi đã rất đau khổ, giằng co bốn tháng, cuối cùng tôi không nhịn mà đi tìm ta.

 

Nhưng ở dưới ký túc xá của ta, tôi lại thấy một đang hôn ta.

 

đó chính là Hạ Chi Hoài.

___ 

5.

Bạch Nghiên rằng một tháng trước Hạ Chi Hoài đột nhiên liên lạc với ta, muốn gặp, Bạch Nghiên từ chối.

 

Một tuần trước ta lại gọi điện thoại đến, rằng ta bị ung thư, giai đoạn cuối, sắp chết rồi, ta muốn gặp Bạch Nghiên lần cuối.

 

Lần này, Bạch Nghiên đồng ý.

 

Lời của Bạch Nghiên khiến tôi sững sờ: “Cô ta...”

 

Sắc mặt Bạch Nghiên có chút ảm đạm, ta : “Đã mất rồi.”

 

Ung thư vú, lúc phát hiện ra đã là giai đoạn cuối, cho dù hóa trị, phẫu thuật cũng không thể kéo dài sự sống của ta.

 

Tôi đứng sững tại chỗ, nhất thời không biết nên phản ứng như thế nào.

 

Thế giới này mỗi phút mỗi giây đều có người rời đi, sự ra đi của sinh mệnh là một điều bình thường.

Nhưng khi người ra đi là người từng quen biết, cảm giác đó lại khác.

Có sự tiếc nuối, có sự thương tiếc, có sự than thở.

 

Còn tôi lại có đủ loại cảm lẫn lộn. Một là vì sự ra đi của Hạ Chi Hoài. Hai là vì đứa con ta để lại.

 

Nhìn Bạch Nghiên, tôi : “Em rất tiếc, em vẫn muốn hỏi , tại sao? Tại sao ta lại muốn gặp lần cuối? Tại sao ta lại muốn giao con của mình cho ? Tại sao đứa bé này không có bất kỳ quan hệ nào với , lại họ Bạch?

 

“Nếu em nhớ không lầm, lúc trước đã với em rằng, hai người chưa từng ở bên nhau, còn ta đã ra nước ngoài sau khi chúng ta quay lại.”

—-

6

Bạch Nghiên thấy tôi, ta đẩy Hạ Chi Hoài ra, đuổi theo.

 

Anh ta : “Du Du, có thể giải thích.”

 

Nhưng tôi lại hờn dỗi đáp: “Không có gì để giải thích, chúng ta đã chia tay rồi, có quyền bắt đầu một mối mới.”

 

Bạch Nghiên tôi với vẻ mặt không thể tin : “Em thật sự nghĩ như ?”

 

Không, tôi không hề nghĩ như , tôi ghen đến chết đi , đau lòng đến chết đi .

 

Nhưng lòng tự tôn vô dụng vẫn khiến tôi gật đầu.

Tôi đúng, tôi chính là nghĩ như .

 

Bạch Nghiên buông tay tôi ra, ta : “Như em đã thấy, ấy là của .”

 

Cả hai chúng tôi đều biết đối phương đang lời giận dỗi.

Nhưng chúng tôi lại thật sự đang tổn thương lẫn nhau. 

Chúng tôi đều cố chấp, không ai chịu cúi đầu trước.

Cho đến khi sau này tôi bị viêm ruột thừa phải nhập viện.

 

Mối quan hệ của chúng tôi cuối cùng cũng hâm nóng.

 

Rốt cuộc ta cũng đã giải thích với tôi về sự tồn tại của Hạ Chi Hoài.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...