Chồng Tôi Cho Rằng [...] – Chương 11

14.
"Không rảnh."
Phó Hồng Xuyên lập tức .
"Vậy ngày mốt?"
"Cũng không." - Phó Hồng Xuyên tôi, "Công việc bận lắm."
Tôi trầm mặc.
Nhưng dù sao thì tôi cũng không vội lắm.
Tôi hỏi là tại tôi sợ hắn vội thôi.
Dù sao thì trong lòng hắn còn có người mà, không phải à?
Hơn nữa cẩn thận suy nghĩ về sự lần này, tôi đột nhiên cảm thấy có chút kỳ lạ.
Cứ như, Phó Hồng Xuyên có cảm đặc biệt gì với tôi ...
Nhưng mà không phải tôi chỉ là vật thay thế của Tô Du thôi à?
Khoảng thời gian mới kết hôn với Phó Hồng Xuyên, không phải tôi không có cảm gì khác với hắn.
Dù sao thì Phó Hồng Xuyên cũng rất đẹp trai, sống chung một năm, dù có đáng ghét đi chăng nữa cũng sẽ khiến tôi không khỏi nảy ý sinh .
Nhưng tôi vẫn luôn hết lần này tới lần khác tự nhắc nhở bản thân, tôi và Phó Hồng Xuyên không phải là người chung thế giới.
Hắn đã có người trong lòng rồi.
Tôi sẵn lòng hắn, không sẵn lòng để mình trở nên hèn mọn.
Đó là lý do mà tôi vẫn luôn phớt lờ cuộc sống của Phó Hồng Xuyên, chuyện không liên quan đến tôi tôi cũng sẽ chẳng hỏi nhiều.
Không tìm ra manh mối, tôi cũng không thèm nghĩ nữa.
Tôi không rõ cảm lúc này của hắn là vì hắn đã quen với một năm sống chung này, hay là cảm vì tôi trông giống Tô Du.
Nhưng cả hai chuyện này tôi đều không thể chấp nhận .
Tôi ảm đạm nặn ra một nụ : "Vậy chọn thời gian thích hợp đi, chúng ta nhanh chóng giải quyết cho xong chuyện này, mấy ngày này tôi cũng không phiền nữa, tôi sẽ phòng bên ngoài."
15.
Lần tiếp theo tôi gặp mặt Tô Du là lúc ta tới nhà tôi tìm tôi.
Cô ta đánh giá tôi từ trên xuống dưới một lượt, nhấp một ngụm trà, sau đó chậm rãi mở miệng : "Cô có biết vì sao Phó Hồng Xuyên lại kết hôn với không?"
Tôi bình tĩnh gật đầu với ta, cướp lời ta : "Biết chứ, vì tôi trông giống mấy phần, hắn coi tôi thành thế thân."
Tô Du sửng sốt chốc lát, sau đó khinh thường : "Cô đã biết rồi sao vẫn còn bám riết bên hắn gì? Cô có biết tôi chỉ cần một câu với Phó Hồng Xuyên, hắn sẽ vội vã quay lại tìm tôi không."
Tôi thành thật đáp: "Biết chứ, nên mấy ngày nay tôi đang gấp rút hoàn thành thủ tục ly hôn đây."
Tô Du hiển nhiên không nghĩ tới tôi sẽ như .
Cô ta mở miệng, rồi lại im lặng không gì.
Tựa như không còn biết gì nữa.
Một lát sau ta hừ lạnh: "Biết thì tốt, về sau đừng quấn lấy hắn nữa."
Tô Du vừa định rời đi, ra tới cửa đã chạm mặt Phó Hồng Xuyên.
Không biết hắn đã nghe bao lâu rồi.
Tôi còn thấy ngượng ngùng thay hai người bọn họ .
 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...