Chồng Ơi, Hãy Nói [...] – Chương 2

Anh đã đoán trước hành của tôi, thẳng tay cúp luôn video.

 

Chiều hôm đó, tôi thấy tên mình trên hot search:

 

#Lê Thính – Trà xanh thế nào thì chị thế đấy#

 

Trong video, Thái tử gia khinh miệt khẩy:

 

"Phía Đông không sáng thì phía Tây sáng, trà xanh thế nào thì chị thế đấy."

 

"Em thiếu má hồng, chị đây sẽ giúp em đánh phấn má."

 

Tôi muốn khóc mà không thể, mồ hôi lạnh túa ra khắp người tôi.

 

7.

Thật bất ngờ, phần bình luận bên dưới không hẳn chỉ toàn người mắng chửi tôi.

Bình luận hot:

【Mắng hay đấy, ngôi sao mới của làng rapper.】

【Từ lâu đã thấy ta chuyện đầy trà xanh, cuối cùng cũng có người dám thẳng rồi.】

【Internet không có trí nhớ à? Nhà ta nợ bao nhiêu tiền? Vẫn có người bênh vực Lê Thính à?】

【Cô ấy đã bắt đầu trả nợ rồi! Nợ của bố ấy liên quan gì đến ấy chứ?】

Tôi rưng rưng nước mắt.

 

Thì ra trên đời này vẫn còn có người.

Không ngờ lại có nhiều người sẵn sàng đỡ cho tôi như .

Cho đến khi Thái tử gia cho tôi xem hóa đơn

Phòng PR của công ty đã nhúng tay vào, thủy quân, kêu gọi các blogger tạo dư luận, chi hơn một trăm triệu.

Hiểu rồi, đây chính là sức mạnh của đồng tiền.

Anh ấy hoàn toàn thả lỏng bản thân rồi.

Quản lý không biết điều, ấy lật mắt: "Bớt chơi trò này đi, nếu thực sự không có tài cán thì đi tìm việc khác mà ."

Công ty cảnh báo về tiền bồi thường hợp đồng, ta móc tay vào túi quần, không biết đang đối đầu với ai: "Trước khi luật sư của tôi tới, tôi sẽ không một lời."

Anh ấy chuyện qua điện thoại rất thoải mái.

Trong khi đó, tôi bị công ty mắng té tát:

【Cô muốn bay cao hả? Trả hết nợ rồi à? Cô có nửa ngày để suy nghĩ.】

Tôi muốn khóc mà không thể, liền nhắn tin cho

 

【Anh có thể kiềm chế một chút không??】

Anh ấy đáp: 【Ở trong giới giải trí thật thú vị, có rất nhiều người tìm đến để nghe tôi mắng, tôi ổn, không cần lo.】

Tôi: 【……】

Nhưng tôi mới là người thấy không ổn.

Dù sao đó vẫn là cơ thể của tôi mà.

 

8.

Sáng hôm ghi hình chương trình thực tế, Thái tử gia giận dữ gửi cho tôi tin nhắn thoại:

 

"Chương trình này thế quái nào lại bắt tôi phải mập mờ với đàn ông chứ?"

 

Tôi: "Bởi vì nó là chương trình hẹn hò."

 

Anh: "Tôi đã bảo thư ký xử lý đạo diễn rồi, trong vòng ba phút, tôi muốn thấy xuất hiện ở đây để mập mờ với tôi."

 

Quá là tổng tài bá đạo.

 

Tôi lập tức bật dậy khỏi giường như cá chép quẫy đuôi, vội vàng chuẩn bị như một học sinh trung học.

 

Quản gia đưa đồng hồ cho tôi và : "Lần đầu tôi thấy ngài vội vã vì một người phụ nữ như thế đấy."

 

Tôi im lặng một lúc:

 

"Dù sao thì... cũng vì một người đàn ông thôi."

 

Đồng tử của quản gia giãn ra trong bàng hoàng.

 

Khi tôi mới chuẩn bị nửa chừng, Thái tử gia lại giận dữ gọi điện:

 

"Mặc đồ sao cho thật sang vào."

 

Nghe thế này thì đúng là khéo : "Mặc đồ sao cho thật sang vào."

 

Nếu thẳng ra thì: "Bên ngoài lại có chuyện, cần một đại gia thực thụ đến cứu vãn hình."

 

Tôi đeo chiếc đồng hồ tiền tỷ, cổ đeo tượng Phật ngọc lớn.

 

Nếu không phải quần che mất mắt cá chân, có lẽ tôi còn đeo thêm cả lắc chân kim cương.

 

Tài xế mà Thái tử gia sắp xếp đã đợi tôi ngoài cổng.

 

Anh ta lái chiếc xe đắt nhất trong gara của Thái tử gia, chỉ thiếu mỗi việc gắn kim cương lên lốp xe.

 

Toàn thân tôi tỏa sáng lấp lánh, có thể là "ngốc nghếch, tiền nhiều."

 

Bầu trời vang lên tiếng sấm, tôi mặc bộ vest đầy lấp lánh xuất hiện.

 

9.

Tôi đeo kính mát đắt tiền, toàn thân lấp lánh, tự tin sải bước vào trong.

 

Thái tử gia đang giằng co với Giang Minh.

 

Khi thấy tôi, thời gian như ngừng lại.

 

Ánh mắt của họ phức tạp vô cùng, có ba phần rối ren, ba phần bất đắc dĩ, bốn phần không thể thẳng.

 

Giang Minh lầm bầm chửi: "Nhìn kìa, chồng của ."

 

Thái tử gia không chịu thua: "Cái quái gì, đó mới là chồng của ."

 

Tại sao còn mắng tôi nữa?

 

Trong lòng tôi rối bời như lúa mì trộn lẫn.

 

Đạo diễn với tôi rằng hai người họ đang giành giật một vị khách mời nên cãi nhau.

 

Trong tập này của chương trình hẹn hò chỉ có một vị khách mời ngoài giới, là một lập trình viên đã gần ba mươi năm chưa có người , từng tham gia nhiều chương trình thực tế hóc búa.

 

Giang Minh ấy không muốn bị đàn ông trong giới mượn danh tiếng, nên muốn chắc chắn có vị khách ngoài kia.

 

Thái tử gia thì rất hứng thú với hồ sơ của người tài giỏi, ấy muốn trao đổi sâu sắc với lập trình viên đó.

 

Hai người vì mà cãi nhau kịch liệt, lời qua tiếng lại suốt một giờ đồng hồ.

 

Tôi nhẹ nhàng với Thái tử gia:

 

"Nghe này, tôi biết luôn là người mạnh mẽ."

 

Thái tử gia: "?"

 

"Nhưng bây giờ không cần phải giả vờ nữa."

 

Thái tử gia nhíu mày: "?"

 

"Thế mạnh của đã đến rồi."

 

Anh: "……"

 

Anh nghiến răng: "Nếu không biết cách như đàn ông thì đừng ."

 

Tôi có chút buồn lòng, thất vọng rời khỏi hiện trường.

 

10.

Tôi ở lại khách sạn, chờ đợi để hỗ trợ Thái tử gia.

 

Mặc dù có vẻ ấy không muốn tôi xuất hiện thêm lần nào nữa.

 

Nhưng sau một tiếng đồng hồ, ấy vẫn gọi điện cho tôi:

 

"Đem tượng Phật ngọc xuống, bỏ kính mát ra, cũng đừng đeo sợi dây chuyền vàng to trên áo."

 

Tôi đoán là ấy đã thua trong cuộc cãi vã rồi.

 

Giang Minh từ trước đến giờ vẫn rất châm chọc.

 

Nhưng tôi không dám điều đó với .

 

Vì sợ mắng tôi, mà tôi cũng không phải là đối thủ của .

 

Tôi ở vị trí thấp nhất trong chuỗi thức ăn xã hội.

 

Tôi : "Bố tôi trước đây cũng thích mặc như ."

 

"Tôi không muốn bố , cảm ơn."

 

Thật hiếm khi ấy lời cảm ơn với tôi.

 

Tôi cảm thấy mình như một người đàn ông trung niên có tiền, lòng tự trọng thỏa mãn rất lớn.

 

Sau khi bỏ kính mát và dây chuyền vàng to ra, tôi lại bước vào.

 

Lần này, xung quanh đều phát ra những tiếng "thật đẹp trai".

 

Tôi bắt chước tư thế ngồi của Thái tử gia và ngồi xuống, yên tĩnh không một lời.

 

Mọi người xung quanh thì thầm to nhỏ, đoán xem tôi đến đây vì ai:

 

"Có phải đến để gặp Bạch Niệm không, nghe Thái tử gia và ấy là thanh mai trúc mã..."

 

Tôi cúi đầu lại gần để nghe.

 

Chưa từng nghe qua.

 

Nói gì , cho tôi nghe với.

 

Nhưng họ lại im lặng.

 

Tôi hơi buồn, cảm thấy mình bị lập.

 

Khi ghi hình tập đầu tiên.

 

Không ngoài dự đoán, Thái tử gia đã cãi nhau với người khác.

 

Phần của đạo diễn thiết kế là để các nữ khách mời chọn quà từ các nam khách mời, từ đó hoàn thành trò chơi nối tiếp.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...