Chim Hoàng Yến Nam [...] – Chương 6

Quay lại chương 1 :

Chu Diệu từ nhỏ sức khỏe đã không tốt, hoàn toàn không phải đối thủ của Cố Sâm Nam.

Ở nơi công cộng thế này, nếu để ầm ĩ quá cũng không hay cho cả hai bên.

Tôi gõ cửa nhẹ: “Đừng đánh nữa.”

Hai người cùng lúc quay đầu tôi.

Khuôn mặt Chu Diệu bê bết máu, còn Cố Sâm Nam thì hầu như không bị thương, chỉ có đôi mắt đỏ hoe.

Giống như một chó con bị thương.

Thấy tôi tới, ánh mắt Cố Sâm Nam lóe lên chút hoảng hốt, sau đó không một lời, quay đầu bỏ chạy.

Tôi muốn đuổi theo, trạng của Chu Diệu thật sự quá thảm, tôi đành bước tới đỡ ta dậy.

Chu Diệu không biết là vì bị đánh choáng hay thế nào, phản ứng có phần chậm chạp.

Cuối cùng chỉ khổ, thì thào: “Là ta.”

Tôi không hiểu ý ta, cũng không muốn hỏi, liền trực tiếp gọi 120.

Thấy hình của ta cũng không quá nghiêm trọng, tôi dặn dò mấy câu rồi chuẩn bị rời đi.

Nhưng Chu Diệu kéo tay tôi lại.

Giọng ta khàn khàn.

Anh ta hỏi: “Cô Thư, em còn nhớ hồi năm tư, có người từng đăng bài tỏ trên bức tường confession, rồi còn chửi một trận không?”

Tôi sững người, ký ức lập tức bị kéo ngược về quá khứ.

15

Từ nhỏ đến lớn, tôi đã nhận rất nhiều thư và lời tỏ .

Nhưng nếu lần khiến tôi ấn tượng sâu sắc nhất, thì là vào năm tư đại học.

Khi đó, có người viết một bài dài trên bức tường tỏ của trường.

Nửa đầu bài viết là để tỏ với tôi.

Nửa sau thì chửi trai tôi, và câu kết là: nếu Chu Diệu đối xử không tốt với tôi, thì cho dù chân trời góc bể cũng phải đuổi theo, giành lại tôi.

Bài đăng đó từng rất nổi tiếng.

Vì nó vừa buồn , vừa ngây thơ, lại vừa có chút chua xót.

Sau đó tôi chỉ đơn giản để lại một lời cảm ơn trong phần bình luận, chuyện này coi như kết thúc, cũng không ai để tâm quá nhiều.

Hóa ra, người đàn em năm đó đăng bài tỏ ấy, lại chính là Cố Sâm Nam.

16

Khi tôi về đến nhà, phòng khách tối om, trong lọ vẫn cắm hoa tươi mới.

Tôi bật đèn rồi tiến lại gần, mới phát hiện tất cả những thứ liên quan đến Cố Sâm Nam trong nhà đều đã biến mất.

Phòng khách phụ cũng đã trả lại nguyên trạng, chiếc giường cũng là chiếc cũ từ trước.

Những quyển sách kỳ lạ trong thư phòng cũng chẳng còn.

Cố Sâm Nam đã rời đi.

Như thể chưa từng xuất hiện.

Tôi cảm thấy hơi đau đầu.

Ngày nào cũng xem mấy thể loại truyện tổng tài và chim hoàng yến ngớ ngẩn, cuối cùng đầu óc cũng thành ra thế này — vừa để lộ thân phận liền chơi trò mất tích.

Tôi cầm chìa khóa chuẩn bị ra ngoài, liếc thấy một cuốn sổ tay cũ kỹ trên bàn trà.

Như bị điều khiển, tôi bước tới, cầm lên lật ra xem.

Đó là cuốn nhật ký của Cố Sâm Nam.

17

2017.9.17

Cả đời này tôi cũng không ngờ, lần đầu tiên tim đập thình thịch suốt 18 năm lại xảy ra ở đồn công an.

Là một ra tay nghĩa hiệp.

Nghe ấy đánh cho một tên lưu manh bầm dập, đối phương còn có dao mà ấy cũng không hề sợ.

Mẹ nó! Đai đen karate, đỉnh thật!

Tim tôi rung rồi.

Nhưng thấy trai ấy tới đón.

Tim tôi vỡ vụn luôn.

Mặc kệ thằng Chen Chen ngu ngốc đó tự sinh tự diệt đi, tôi không muốn cứu nó nữa.

Mẹ kiếp, dám chơi tôi hả!

2017.9.22

Cạn lời.

Người khiến tôi rung lại là đàn chị.

Không biết tên thiên tài nào nghĩ ra chuyện mời ấy tới địa điểm huấn luyện quân sự để dạy phòng vệ cá nhân.

Biết rồi, nhất định phải mời hắn uống trà sữa suốt một tháng!

Hê!

Sao lại dẫn theo cả trai ấy tới ?

Trà sữa rút lại.

Đi chết đi.

2017.12.27

Cố Sâm Nam, Ôn Phối Thư.

Cái tên này nghe sao mà hợp nhau đến thế.

Vậy mà lại không thể thành một đôi.

Thật không hiểu nổi.

Cái tên Chu Diệu, ai đặt , nghe dở tệ.

……

2018.3.14

Cãi nhau rồi.

Chuẩn bị đi “đào tường”.

(gạch bỏ)

Làm lành rồi.

Tiếng mẹ đẻ của tôi là: cạn lời.

2018.6.17

Tình cờ gặp.

Đi trên đường, không dám nắm tay người khác.

Rất nhát gan.

2018.9.26

Không nhịn , đã tỏ rồi.

Nếu còn không , tôi sắp nghẹt thở mà chết mất.

Không có cách nào khác, 20 tuổi đúng là cái tuổi giấu chuyện không nổi.

2018.9.27

Đừng cảm ơn với tôi.

Cảm ơn có ích gì chứ, giỏi thì là em tôi đi.

2019.6.3

Cô ấy tốt nghiệp rồi.

Chúc ấy hạnh phúc.

……

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...