4
Chiều hôm đó, nhà bên liền vang lên tiếng cãi vã.
“Cái gì? Đồ đàn bà gia chi tử, tao đánh c//hế//t mày!”
Gã đầu trọc vung tay tát vào mặt người phụ nữ gầy gò, quát:
“Mày vứt tóc giả của tao đi rồi à, sao không tiện tay vứt luôn cả não đi?”
Cô ta ôm mặt, uất ức khóc lóc: “Chồng ơi, em cũng chỉ vì muốn giữ gìn gia đình này.”
“Giữ gìn con mẹ mày!”
Bốp!
Gã đầu trọc lại tát thêm một cái.
Hai người họ xô xát nhau.
Vừa khóc vừa , đập đồ đạc.
Thật đáng tiếc, tôi không chứng kiến cảnh tượng kịch tính này.
Nhưng chẳng bao lâu sau, họ lại cho tôi một cơ hội mới.
Đêm đó, tôi bị đánh thức bởi tiếng lạ.
Bên tai văng vẳng tiếng đối thoại giống như trong phim, xen lẫn tiếng giường rung lắc kẽo kẹt.
Tôi đeo tai nghe, định nhịn cho qua, dù sao chuyện này cũng hiếm khi xảy ra.
Ai ngờ đâu, đối diện lại nước tới.
Phòng ngủ của tôi sát ngay phòng ngủ bên đó, cứ nửa đêm là hai vợ chồng bên đó lại dựa vào tường mà hú hét.
Gã đầu trọc hỏi người vợ gầy gò rằng mình có khỏe không, mình có giỏi không.
Người vợ thì chẳng thấy đứt hơi, bắt đầu ba hoa ca tụng chồng không ngớt.
Vừa tức vừa buồn , tôi lấy loa âm trầm và chảo đáy nồi mà chủ nhà trước để lại trong kho ra.
Khi ấy tôi chẳng hiểu họ để gì.
Giờ nghĩ lại, chắc là dùng để chống trả trong cơn cùng quẫn.
Tôi kết nối loa Bluetooth, áp chảo đáy nồi vào tường.
Mở âm lượng lớn nhất.
Bắt đầu phát bài Lost Rivers.
Dưới âm thanh cuồn cuộn, dồn dập của bản nhạc, bên kia lập tức ngừng tác.
“Chồng ơi, có ma! Sao em nghe thấy tiếng phụ nữ hét?”
"Em , cố lên một chút, áp tiếng ả đó đi."
Vừa dứt lời, giọng ca nữ cuồng nhiệt lại vang lên qua bức tường, mang đến một cú chấn tâm hồn, xáo trộn cả linh hồn.
Gã lập tức nhận ra là do tôi đang quậy .
Ngay sau đó, hắn đập tường thình thịch, gằn giọng hỏi: "Con đ* mày, đêm hôm còn mở nhạc gì hả? Muốn c//hế//t à?"
Tôi đáp thẳng: "Các người nhỏ giọng lại thì tôi sẽ dừng."
Không phải tôi sợ, chỉ là ngày mai còn phải đi , không rảnh mà đôi co với bọn họ.
Nào ngờ, tên đó càng càn, đểu đáp:
"Con điếm, đêm khuya đơn quá nhỉ, muốn tham gia cùng bọn tao không?"
Tôi đã biết hắn vô liêm sỉ, không ngờ đến mức trơ trẽn như , dám quấy rối phụ nữ khác ngay trước mặt vợ mình.
Tôi lạnh đáp: "Đúng đấy, đồ đầu trọc, tôi sợ lắm đấy. Không sợ con dao trắng vào, dao đỏ ra à, cưới hỏi thành đám ma đấy."
Không ngờ hắn càng to: "Ông đây thích đấy, sao nào, con tôi khỏe lắm, không dễ gì bị thế đâu. Tiếp tục đi, em !"
Bên đó lại tiếp tục cảnh "hòa hợp" kịch liệt, thậm chí còn cố ý đập tường, lớn: "Cứ nghe trộm đi, ghen tị chưa?"
Tôi liền ghi lại đoạn đối thoại này và đăng lên nhóm chat.
Vặn âm thanh lớn hết cỡ, xách túi rời nhà, đi thẳng đến khách sạn.
Kẻ độc ác thì tôi cũng không nương tay.
Tôi không tin dưới màn nhạc dồn dập đó hắn còn .
Không ngờ quả báo đến với hắn nhanh đến .
Bạn thấy sao?