Chiến Thắng Của Phụ [...] – Chương 1

Văn án //

 

Hàng xóm hỏi tôi xin link mua đôi dép cao gót trong suốt.

 

Sau khi tôi chia sẻ vào nhóm, chủ nhà 802 bất ngờ nhảy vào mắng mỏ: "Đây chẳng phải là giày của hạng làng chơi sao?"

 

"Phụ nữ các sướng thật, chỉ cần giang chân là có cả đống tiền, không như bọn đàn ông chúng tôi phải cực khổ mà kiếm ăn."

 

"Nhưng mà trời cũng công bằng lắm, không cho các gả đi nổi khi đến tuổi già."

 

"Nếu chuyển nhượng căn nhà này cho tôi, sinh cho tôi ba thằng con trai, đưa hết lương cho tôi giữ, hết việc nhà, thì tôi sẽ 'nể ' cưới , cho có nơi nương tựa."

 

Nghe đến đây, tôi chỉ muốn bật . Đúng là loại ếch ngồi đáy giếng gì thế này?

 

Tôi đã cực khổ kiếm tiền để mua căn nhà này, mà còn bị bôi nhọ là làng chơi.

 

Hôm nay mà không xử lý cho ra nhẽ, thì tôi nhận mình là cháu hắn luôn.

 

—------

 

Người gửi tin nhắn chính là chủ căn hộ 802.

 

Tôi ở 801, chỉ nhớ rằng hàng xóm là một cặp vợ chồng già.

 

Lần đầu gặp nhau trong hành lang, hai ông bà cứ tôi chằm chằm.

 

Bà lão thì thầm hỏi tôi có muốn con dâu bà không, khen mông tôi nở nang dễ đẻ con.

 

Ông lão đứng bên cạnh mắt dán chặt vào người tôi.

 

Ông ta xoa xoa bộ râu, lộ ra hàm răng vàng khè, : “Nhìn ngực cũng đầy đặn đấy, cháu nội tôi sẽ không bị đói đâu.”

 

Nghe đến đó tôi phát ngán, nên thẳng: “Xin lỗi nhé, tôi không chấm con trai ông bà đâu.”

 

Bà lão liền phản đối ngay: “Cô còn chưa gặp con trai tôi, sao lại không thích nó?”

 

Tôi họ từ đầu đến chân rồi mỉm : “Con trai mà giống bố mẹ thế này, là tôi đã thấy ghét.”

 

Bà lão tức quá định lao lên đánh tôi.

 

Ông lão kéo bà lại, còn giọng điệu thì khinh khỉnh: “Bọn tôi là chủ nhà đấy nhé, chỉ là người nhà, chưa xứng với con trai tôi đâu.”

 

Tôi liền rút giấy chứng nhận quyền sở hữu từ túi ra, : “Xin lỗi bà, tôi cũng là chủ nhà, mới mua căn này tháng trước.”

 

Mắt bà ta trợn trừng, đầu cứ lắc liên tục, không thể tin nổi.

 

“Cô còn trẻ thế mà mua nổi nhà à? Còn bọn tôi đây, cả đời dành dụm cộng thêm tiền sính lễ của con mới đủ trả góp cho con trai. Tiền của chắc chắn không phải kiếm từ con đường đứng đắn.”

 

Ông lão đứng bên cũng gật đầu tán đồng.

 

Nói xong, ông ta còn liếc mắt xuống phía dưới tôi.

 

Ánh mắt ông ta khiến tôi sôi máu, không nhịn liền mắng lại:

 

“Cái thằng con trai nhà ông bà, vừa tệ vừa không có tài, loại đấy dù có trả tiền cho tôi, tôi cũng không thèm.”

 

Thật là lạ lùng, đã bất tài lại cứ nghĩ người khác thấp kém như mình.

 

Trước khi ra khỏi thang máy, tôi nửa nửa thật: “Cố gắng cả đời chỉ có tiền trả góp thôi sao? Thật là vô dụng. Không như tôi, còn trẻ mà đã trả hết một lần.”

 

Nghĩ lại, có lẽ họ đã kể chuyện này với con trai họ, nên mới xảy ra chuyện hôm nay.

 

Hôm nay nếu không dạy dỗ hắn một trận, thì chắc hắn tưởng tôi dễ bắt nạt thật.

 

—----------

 

Tôi liền đáp trả: “Chủ nhà 802 phải không? Anh là cái người hơn 30 tuổi mà phải vét sạch tiền dưỡng già của bố mẹ và tiền sính lễ của em mới đủ tiền đặt cọc nhà đấy à?”

 

“Tài cán không có mà tính lại chẳng vừa. Thay vì đi bôi nhọ người khác, sao không bỏ công sức ra mà kiếm tiền?”

 

“Đừng có không với tới thì lại nho còn chua, người không ra gì thì đừng đổ tại đường không bằng phẳng.”

 

Chủ nhà 802 giận dữ: “Tôi không có tiền? Ít nhất tiền của tôi là sạch sẽ, không như mấy phụ nữ, chỉ cần nằm trên giường là có cả đống tiền chạy vào.”

 

“801 à, đừng ngại, cứ qua nhà tôi, tối nay tôi sẽ cho một chút thành quả, để mua thêm vài mét vuông cho căn nhà sau.”

 

Lời lẽ của hắn khiến các nữ chủ nhà khác trong nhóm cũng nổi giận.

 

Cô hàng xóm ở 602 lên tiếng bênh vực tôi:

 

“Tôi học xong cử nhân và thạc sĩ từ một trường 985, đi ba năm là mua nhà trả hết một lần.”

 

“Người không có tài thì đừng có đi mất mặt.”

 

Chủ nhà 802 lại sốc: “Biết đâu bắt đầu 'dịch vụ' từ hồi đại học rồi thì sao? Ở trường ăn tốt lắm đấy!”

 

Tên 802 mặt dày, tiếp tục bậy bạ trong nhóm.

 

“Tôi sai gì nào? Cô 801 này ngực nở mông cong, là biết không phải người tử tế rồi.”

 

Tôi lập tức đáp trả: “Đúng đúng, đúng quá, ngày nào tôi cũng mồi chài cái thằng 'kim châm' dài có 5cm như mà.”

 

Hắn bị chạm đến lòng tự ái, liên tục gửi mười mấy tin nhắn âm thanh chửi mắng tôi trong nhóm.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...