Chiến Thần Đổi Hồn [...] – Chương 5

An Cửu : "Nhị tiểu thư, người xem Hầu gia nhà bọn ta, hắn, hắn thật sự rất thích người! Ta tin rằng sau này hắn nhất định sẽ bình phục! !"

Ta giãy giụa không : "Bình phục cái đầu ngươi, đã ngốc thành cái dạng gì rồi? !"

"Nhị tiểu thư thận trọng lời ! Quê ta có câu, không thể người ngốc là ngốc trước mặt họ!"

"Ngươi xem ngay cả ngươi cũng hắn là người ngốc! !"

Thiết Trụ đứng một bên xem kịch vui, không nhịn .

An Cửu thanh minh một cách yếu ớt: "Hầu gia nhà bọn ta không phải ngốc nghếch, hắn chỉ biến thành như đứa trẻ năm sáu tuổi, tâm tính của hắn bây giờ, so với người đời còn thuần khiết hơn! !"

"Ngươi nhăng cuội! !"

Ta giận dữ : "Các ngươi che giấu hình thật sự, lừa gạt tướng quân phủ, có ý đồ lừa hôn, tâm địa đáng chém!"

"Nhị tiểu thư, bọn ta cũng chỉ phát hiện ra điều bất thường sau khi Hầu gia tỉnh lại!"

"Nói bậy! Một người bình thường, sao có thể bị thương tỉnh lại là thay đổi tính . . ."

Đột nhiên dừng lại.

Ta và Thiết Trụ tâm linh tương thông nhau.

Tình tiết này bọn ta quen lắm! !

Rõ ràng đây lại là chuyện mượn xác hoàn hồn! !

Chỉ là u hồn nhập vào thân thể của Tiểu Hầu gia, mười phần chắc chín là một tiểu quỷ chỉ mới năm sáu tuổi. . . Khoan đã!

Ta đột nhiên nhận ra điều gì đó, vội vàng cúi đầu Tiểu Hầu gia.

Tiểu Hầu gia đang nằm sấp dưới đất, chuyên tâm ôm chân ta, cỏ xanh dính đầy mặt. Thấy ta hắn, hắn vội vàng tiến đến gần ta, như đang dâng báu vật, xòe hai tay ra. Bên trong có một con bướm năm màu rực rỡ.

Trong khoảnh khắc, ta như khai sáng.

Ta không dám tin gọi: ". . . Đại tỷ tỷ?"

Đôi mắt Tiểu Hầu gia tỏa sáng: "Tiểu muội! Tiểu muội!"

Nước mắt trào ra.

Ta một phát ôm chặt nàng ấy: "Thật sự là tỷ, đại tỷ tỷ! Ta tưởng tỷ đã ch-ết rồi!"

Tiểu Hầu gia bị ta ôm chặt, vẫn không quên vươn tay vỗ lưng ta: "Tiểu muội đừng khóc, đừng khóc."

Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột.

An Cửu một cách mờ mịt: "Đây là huống gì?"

Thiết Trụ cũng kinh ngạc: "Như tức là, u hồn của đại tỷ tỷ ngươi, đã nhập vào thân thể của Chiến thần Đại Hoài?"

Ta cố nén nước mắt vui mừng, gật đầu mạnh mẽ.

Hắn vỗ đùi, vô cùng đau đớn: "Đáng giận! Tại sao không phải ta nhập vào thân thể Chiến thần!"

An Cửu: "Ngươi lại là huống gì? ?"

7

Không ngờ trời đưa đất đẩy, lại nhanh chóng tìm hồn phách của đại tỷ tỷ. Chỉ là, hồn phách của Vĩnh An Tiểu Hầu gia đã đi đâu?

Dù sao hắn cũng là Chiến thần Đại Hoài, vì quốc vì dân đều lập nhiều chiến công hiển hách. Chuyện mất hồn phách, hiện tại chỉ có bọn ta biết. Cũng không thể thật sự thấy ch-ết mà không cứu, để mặc hắn biến thành hồn dã quỷ, du đãng khắp nơi.

Trước mắt sương mù dày đặc, trong lòng cũng như có một cuộn tơ rối.

Thiết Trụ an ủi ta, theo hình trước mắt, cần phải giữ thân xác của Tiểu Hầu gia, rồi mới nghĩ cách để hồn phách của đại tỷ tỷ trở về đúng vị trí.

Đã như , hôn ước này không thể hủy .

Không chỉ không thể hủy, để tiện hành sự, ta và Thiết Trụ quyết định, chi bằng cùng nhau gả vào Vĩnh An Hầu phủ!

Thế là, hai bọn ta lại quỳ trong thư phòng tướng quân phủ.

Cha cáo già của ta: "? ?"

Mười ngày sau, Hữu Tướng đương triều cho hai nữ nhi ruột, noi gương Nga Hoàng Nữ Anh*, cùng gả cho Chiến thần Đại Hoài để xung hỉ. Hành trung nghĩa như , trở thành giai thoại một thời trong kinh thành.

Ngày đại hôn, dân cả thành đứng hai bên đường tiễn đưa. Hoàng đế long thể bất an không thể đích thân tới, phái Lục Hoàng tử mang trọng lễ đến chúc mừng.

8

Đêm tân hôn, ánh nến lay .

Ta và Thiết Trụ cùng đại tỷ tỷ, ba người mặc hỉ phục đỏ thẫm, ngồi quanh bàn, sắc mặt nghiêm túc.

Ta lên tiếng trước: "Hiện tại mọi chuyện đã chuẩn bị xong, chỉ thiếu cơ hội. Chúng ta còn phải rõ nguyên do của toàn bộ chuyện này mới có thể nghĩ cách để mọi người trở về đúng vị trí."

Trong kinh thành, mỗi ngày người ch-ết không biết bao nhiêu mà kể, cũng không thấy ai ai cũng có thể mượn xác hoàn hồn. Điều này cho thấy, đại tỷ tỷ của ta, Thiết Trụ và Tiểu Hầu gia, nhất định có điều gì đó đặc biệt.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...