Suốt một tháng qua Khương Hà Nhi không phải là chưa từng phục vụ Lê Tử Trung. Nếu ngoan ngoãn còn hưởng thụ khoái cảm, còn vùng vẫy không nghe lời sẽ khiến đau.
Cho nên dù ở phòng ăn hay ở đâu, Khương Hà Nhi không có quyền bắt đi nơi khác.
Khương Hà Nhi cắn răng chịu nhục, bắt đầu cởi bỏ chiếc váy trên người mình, rồi đến đồ lót.
Khi không còn vật che chắn, thân hình mĩ miều lộ ra. Chỗ lồi thì nên lồi, chỗ lõm tuyệt đối không có mỡ thừa. Anh đánh giá. Cô cũng là người xinh đẹp.
Cả người lộ liễu ở phòng ăn, Khương Hà Nhi không khỏi xấu hổ. Dù sẽ không ai vào đây. Lê Tử Trung như là muốn thưởng thức bữa ăn, cả người bị đặt trên bàn ăn với mặt kính lạnh.
Lê Tử Trung xoa xoa môi , hôn lên đó. Nụ hôn khác bình thường, có phần nhẹ nhàng lại có phần thô bạo. Anh nhanh chóng xâm nhập vào trong, quấn lấy lưỡi . Tay không yên phận mà nhào nặn một bên ngực trắng nõn của nhỏ. Của thật lớn, thật vừa tay. Cảm mềm mại khiến không thể thoát ra.
"Ưm..." Khương Hà Nhi cảm giác hô hấp khó khăn, đầu lưỡi bị mút đến mức tê dại
Lê Tử Trung dễ dàng nhận thấy sau những lần tiếp đã trở nên nhạy cảm hơn. Khương Hà Nhi dù không muốn cơn khoái cảm từ ngực truyền đến, khiến đầu óc lâng lâng như trên mây. Nụ hoa vui mừng mà dựng đứng. Cơ thể hùa theo .
Anh hôn lên người , dọc từ cổ đi xuống. Anh mút lấy một bên đầu nhũ:
"Ưm...ư..." Khương Hà Nhi không thể kìm tiếng rên nhè nhẹ
Một tay xoa bóp bên ngực còn lại, tay kia lần mò xuống mà chà xát hoa h.uyệt đã chảy thứ chất lỏng ám muội. Ngón tay tách cánh hoa nhỏ trơn trượt mà đè lên hạt thịt nhạy cảm, ngón tay chà xát, trêu tiểu h.uyệt. Tiểu hoa bứt rứt càng chảy nước hung hăng, bắt đầu mấp máy, tựa như muốn nuốt ngón tay vào.
Anh cứ mãi trêu khiến phẫn uất, thà một lần xong nhanh, còn đi ngủ. Rõ ràng đã bị tâm ma chiếm lĩnh, bắt đầu cầu hoan.
Hai chân bị đỡ lên, đặt trên bàn. Cả tiểu hoa kiều diễm lộ rõ, nơi ấy bị trêu đến lầy lội, gấp gáp mấp máy chảy nước. Thấy cảnh xuân rõ nét, nơi nào đó của người đàn ông đã sớm không nhịn mà đứng dậy, chỉ sợ sẽ chọc thủng quần.
"Ưm...khó chịu..." Cô nhất thời để phát ra tiếng
"Rất nhanh sẽ thỏa mãn em" Anh vuốt tóc , môi tìm đến mà ngậm lấy toàn bộ hoa h.uyệt đang điên cuồng tiết ra mật hoa.
"A...a...đừng...ưm...bẩn!" Vừa nhột vừa sướng, Khương Hà Nhi co quắp ngón chân. Cô không ngờ loại chuyện này còn có thể xảy ra
Nhưng chẳng quan tâm, đầu lưỡi trêu ngoài h.uyệt . Cảm giác ấm ấm mà nóng nóng khiến khoái cảm chạy dọc thân . Lần đầu người ta liếm như , có cảm giác vừa kì lạ vừa sung sướng. So với lần đầu thân, thật khác. Tiểu hoa tiết ra bao nhiêu mật, đều bị uống hết, không để chừa ra một giọt, cảm giác ngọt đến mê người.
Khương Hà Nhi ngửa cổ thở dốc. Lê Tử Trung nhanh chóng đưa đầu lưỡi đẩy vào trong hoa h.uyệt trơn trượt, bắt trước tác thao h.uyệt mà ra ra vào vào. Lưỡi chẳng khác gì cây gậy thô cứng đó, nó ẩm ướt, mềm mại hơn, khiến người ta thoải mái, chỉ là không vào sâu hơn . Khương Hà Nhi bị khoái lạc chiếm đoạt, nước mắt chảy dài. Eo chủ đưa đẩy theo , hai chân banh rộng mong ước vào sâu hơn.
"Ư...ah...xin ...ưm...a...sắp ra...sắp ra!" Cô khẩn trương lắc đầu
Tiểu hoa cao trào, trong đầu nổ ra ánh sáng trắng. Một dòng nước mạnh mẽ từ hoa h.uyệt phóng thích, tất cả đều bị uống sạch.
Sau khi ra, cơ thể mềm nhũn. Chỉ là không đủ, muốn cây gậy t.hịt thô dài đó.
Ham muốn là bản năng của con người. Khương Hà Nhi bị kích thích nhiệt , không thể không có phản ứng.
"Ngoan, mèo con...tôi cho em" Anh , bộ dạng của . Tiểu h.uyệt chảy ra d.âm dịch, ướt cả một mảng trên bàn. Khương Hà Nhi so với một tháng trước, bây giờ thành thật hơn nhiều
Bạn thấy sao?