Chiếc Lồng Gai – Chương 8

8.

Lục Minh bữa tiệc chúc mừng tôi đậu đại học thật hoành tráng, nhân cơ hội này thiết lập nhiều mối quan hệ cùng các đối tác.

Vũ Mạn vốn định gọi bọn Đường Hoàng tới, Lục Minh không cho phép.

Lục Minh sắc mặt không vui, cùng ta giải thích.
“ Đây không chỉ là bữa tiệc chúc mừng Tiểu Diên, còn liên quan đến việc ăn của công ty, bình thường em muốn những trò vặt gì không quan tâm, với tư cách Lục phu nhân những sự kiện như vầy em phải biết nghe lời.’

Lục Minh giải thích một hồi, cuối cùng Vũ Mạn cũng vui vẻ lên.

Lục Minh bước ra ngoài nghe điện thoại, Vũ Mạn lập tức dùng tay vuốt vuốt chiếc đồng hồ mới trên tay ánh mắc đắc ý tôi.
“ Thật đáng thương, hôm nay đáng lý là bữa tiệc chúc mừng mày, bố mày lại chỉ để ý đến tao.”
“Thấy chiếc đồng hồ này không? Đây là bố mày cố ý mua tặng tao.Rõ ràng mày thi đậu đại học, người quà chúc mừng lại là tao.”

Nói xong, Vũ Mạn tiến tới bên cạnh tôi nhỏ: “ Thi đậu đại học thì sao?Mày mãi mãi sẽ không thoát khỏi lòng bàn tay của tao.”
“Hơn nữa, bố mày cũng , ông ta sẽ không quản những chuyện nhỏ nhặt giữa tao với mày, ha ha ha, bị thân nhân của mình không đoái hoài tới cảm giác thật không dễ.---”

Vũ Mạn còn chưa xong, Lục Minh dã quay lại, ông ta đi cùng một người đàn ông mặc âu phục xám xanh, gọi tôi đi qua đó.

Trên mặt tôi mang theo mỉm , trước khi bước qua đó tôi không quên nhắc nhở Vũ Mạn.
“ Mẹ à, mẹ hãy trước lo cho mình đi, rồi hãy bận tâm đến con.Con có thể giúp bố lôi kéo đối tác, nếu mẹ có can đảm bị thương con, mẹ nghĩ rằng bố sẽ bỏ qua cho mẹ sao?”

Sau khi tôi xong, Vũ Mạn sắc mặt liền tái nhợt đi.

Tôi biết rõ, sau khi bị Lục Minh bạo hành ở đêm đó, trong lòng Vũ Mạn tồn tại một nỗi ám ảnh.

Cũng bởi vì một đêm đó, khiến cho Vũ Mạn lúc nào cũng lo lắng sợ hãi Lục Minh.

Tôi bước tới gần Lục Minh, cùng người đàn ông kia trò chuyện vài câu.

Người đàn ông bỗng nhiên ý tới Vũ Mạn, Lục Minh thấy liền gọi Vũ Mạn đi tới.

Sau khi biết tôi và Vũ Mạn là học cấp ba, người đàn ông tỏ vẻ khá ngạc nhiên.

Lục Minh thì lại kéo tay Vũ Mạn giải thích: “ Tuy Mạn Mạn cùng Tiểu Diên là học cấp ba, là do Mạn Mạn nhập học trễ, thật ra Mạn Mạn lớn hơn Tiểu Diên ba tuổi.”

Người đàn ông nghe xong thì xuýt xoa, nhịn không hỏi: “ Vậy Lục phu nhân cũng thi đậu đại học chứ?

Những lời này không khác gì con dao khứa vào vết thương của Vũ Mạn,khiến sắc mặt Vũ Mạn trở nên khó coi hết sức.

Lục Minh thấy huống không ổn,liền tìm cách chuyển chủ đề sang hướng khác.

Sau hai ly rượu, người đàn ông kia liền mượn cớ nghe điện thoại rồi rời đi.

Vũ Mạn bởi vì câu kia tức giận không ít, nổi giận đùng đùng mà quay lưng đi thẳng.
Lục Minh vừa định đuổi theo, lúc này Bùi Triển liền cầm lý rượu đi tới.

Bùi Triển Lục Minh : ‘’ Anh rể, uống một ly đi ?”
Lục Minh còn chưa kịp trả lời, Bùi Triển đã kéo ông ta dẫn đi.

Khi rời đi, Bùi Triển còn quay lại chỉ chỉ hướng Vũ Mạn, nháy mắt ra hiệu với tôi.

Ngay lập tức tôi liền hiểu, người đàn ông mặc âu phục xám xanh lúc nãy là do Bùi Triển cố ý sắp xếp.

Tôi im lặng cậu ấy nháy mắt cảm ơn.

Kỳ thật nếu không có Bùi Triển hỗ trợ, tôi cũng đã chuẩn bị sẳn kế hoạch, đảm bảo Vũ Mạn không thể cản trở Lục Minh đi uống rượu.

Tính toán thời gian, đám người Đường Hoàng cũng đã đén và có lẽ đang bị bảo vệ giữ lại.

Ra bên ngoài hội trường, quả nhiên tôi thấy đám người Đường Hoàng đang dây dưa với các bảo vệ.
“ Thấy chưa, đây là tin nhắn Lục phu nhân mời chúng tôi đến, không cần thiệp mời, mau cho chúng tôi vào trong.”

Bảo vệ nhẫn nại đến cực điểm, cố gắng bình tĩnh :” Thật ngại quá, giám đốc Lục đã đặc biệt dặn dò, không cho người không có phận sự vào bên trong.”

Đám người Đường Hoàng vốn không phải người tốt, nghe lập tức nóng nảy, cầm điện thoại lập túc gọi cho Vũ Mạn.

Điện thoại nhanh chóng kết nối, Đường Hoàng liền giận dữ hét vào điện thoại: “ Con khốn chết tiệt, mày nghĩ leo lên cành cao thì muốn đá bọn này?Mày bọn tao à?”
“ Nhanh chóng cút ra đây đem bọn tao mời vào, cái gì mà Lục phu nhân, cẩn thận tao đem những sự lúc trước của mày công khai ra, để xem đến lúc đó mày còn có thể Lục phu nhân hay không.?

Nói xong hắn ta hung hăng cúp điện thoại.
Cũng không lâu lắm, Vũ Mạn vội vàng chạy ra tới.

Vũ Mạn vừa ra tới, vừa vài câu trấn an bọn Đường Hoàng, thì tôi đột nhiên từ trong góc khuất đi ra.
Tôi giơ điện thoại lắc lắc về phía Vũ Mạn, ta cắn chặt môi đến rướm máu, tôi mới mỉm quay người rời khỏi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...