Đến ngày cưới, tôi đứng ở cửa hỗ trợ đón khách.
Bạn học thời cấp ba cũng Vũ Mạn mời đến.
Khi nhóm do Vũ Man cầm đầu thấy tôi lại muốn cùng tôi ra phía sau ôn lại một chút chuyện.
Đây đúng là hợp ý tôi.
Tôi dẫn bọn họ đến một góc khuất phía sau hoa viên.
Cầm đầu nam sinh tôi bằng ánh mắt ngả ngớn, còn huýt sáo.
“Lục Tri Diên, không thấy xấu hổ à? Ăn mặc như thay mặt bố mình đi đón khách? Tính câu dẫn ai đây?”
Nói xong, hắn ta lấy điếu thuốc đang ngậm trên miệng xuống.
Một bên bắt lấy tay tôi, một bên cầm lấy điếu thuốc định dí vào tay tôi, giống như vô số lần trước đây.
Nhưng lúc này đây, tôi nhanh tay tránh né và thẳng tay cho hắn ta một bạt tai lên mặt.
Đường Hoàng không dự liệu tôi sẽ đánh hắn, trong khoảnh khắc đó những người khác điều có chút bất ngờ.
Khi bọn hắn kịp phản ứng liền tiến lên túm tóc tôi, ngay lúc chuẩn bị thủ tay chân đá với tôi, tôi liền hướng ra phía sau họ hô to:
“ Cậu, con ở chỗ này.”
Cho đến khi Bùi Triển nắm lấy cổ áo Đường Hoàng, những người còn lại mới giận dữ buông tôi ra.
Thấy tôi không có việc gì, Bùi Triển mới ném Đường Hoàng qua một bên.
Đám người hốt hoảng bỏ chạy, Đường Hoàng khi chạy còn quay đầu lại ánh mắt hung ác tôi cảnh cáo.
“ Tiểu tiện nhân, chờ đó!”
Bùi Triển có đôi chân dài dáng cao, bước một bước tới cho Đường Hoàng một đạp.
Đôi mắt cậu ấy hung ác tàn nhẫn.
“ Không muốn chết, lăn hết ra ngoài “
Đám người kia vội vàng bỏ chạy, Bùi Triển lúc này mới đem ánh mắt về phía tôi.
“ Lúc này mới biết cùng cậu xin giúp đỡ?”
“ Lục Tri Diên, không phải con rất giỏi sao? Kết quả cậu vừa mới xuất ngoại, con lại bị bọn chúng bắt nạt đến ?”
Tôi thở dài, “ Cậu, con có kế hoạch của mình.”
Bùi Triển tức giận lớn.
“Kế hoạch của con là yên lặng để người khác bắt nạt? Con định để bản thân bị thương đổi lấy thương của cha con? Kết quả lại để cho kẻ cầm đầu đám người bắt nạt gả cho bố con, trở thành mẹ kế con, tiếp tục bắt nạt con?”
“ Nếu không phải Lục Minh đột nhiên mời cậu tham dự lễ kết hôn của ông ta, con mẹ nó con còn muốn dấu diếm cậu đến bao giờ?”
Tôi im lặng một lúc, cuối cùng mở miệng.
‘’ Con xin lỗi, Cậu.”
Bùi Triển không trả lời, cúi đầu thoáng qua đồng hồ.
“ Được rồi, hỗn lễ cũng đã bắt đầu, ăn cơm trước đã.”
Bạn thấy sao?