11
Tôi căng thẳng ôm chặt lấy gối ôm cơ bụng, đứng dậy đối đầu với Gu Dư.
“Gu Dư, vào nhà tôi gì?”
“Nói cho biết, tôi không hoan nghênh ở đây đâu!”
Anh ta thẳng vào tôi, lại hỏi một câu chẳng liên quan:
“An An, tại sao em không đến xem trận đấu?”
“Và tại sao lại bật TV xem , rồi chơi gối ôm hăng say như ?”
“Em có phải đang—”
Anh ta càng , tôi càng bực.
Nhưng cái khiến tôi tức không phải lời của ta.
Mà là ánh mắt kia—
Lấp lánh, long lanh như thể rất ấm ức.
Anh ta có gì để ấm ức?
Tôi còn chưa ấm ức xong đây này!
Lửa giận bốc lên đầu, tôi chớp lấy cơ hội phản công trước:
“Tôi đến hay không thì liên quan gì đến ?”
“Chỉ cho phép tán tỉnh nữ streamer, không cho tôi chơi với gối ôm của chắc?!”
“Chính tặng tôi, còn tỏ ra ghen tuông với một cái gối à?! Anh như với nó có tâm linh tương thông không bằng!”
“Đã tặng rồi thì tôi muốn chơi thế nào cũng ! Sao nào?! Sao nào?!”
Tôi một hơi quá nhanh.
Đến khi nhận ra mình vừa xổ ra những gì…
Thì đã muộn rồi.
Tôi giật mình bụm miệng lại.
Ops, không đúng!
Sao tôi lại lỡ hết ra thế này a a a!
Bình luận nổ tung:
【A a a hóa ra bé cưng biết hết à! Bảo sao mấy đoạn trước trơn tru một cách bất thường!】
【Chậc, càng lúc càng hấp dẫn rồi đây…】
【Này lại đi, bé cưng còn nham hiểm hơn nam chính! Mau điều tra học vấn của ấy đi!】
【Bé con đừng giận mà! Tôi mở góc song song nãy giờ, nam chính chưa liếc nữ streamer kia một cái nào đâu! Toàn là ta tự mình quyến rũ thôi, ấy trong sạch mà!】
【Nói đến nước này rồi, Do một cái có quá đáng không? Không quá đáng nhỉ?】
Gu Dư sững người trong chốc lát, đáy mắt lập tức tối sầm lại.
Anh ta bước từng bước một về phía tôi.
Tôi chớp chớp mắt, ra sức lắc đầu:
“Tôi không biết gì cả… Ừm, cái gì cũng không biết…!”
Anh ta khẽ , đôi mắt cong cong khiến đầu óc tôi hoàn toàn rối loạn.
“À… Thì ra An An cố muốn chơi ?”
Mặt tôi nóng bừng, đỏ đến tận mang tai.
“Tôi không có, không phải đâu! Anh đừng linh tinh…!”
Giọng càng lúc càng nhỏ.
Đột nhiên, tay tôi trống trơn.
Chiếc gối ôm không biết từ khi nào đã bị Gu Dư giật mất.
Mà tay tôi—bị ta dắt thẳng đến cơ bụng thật.
Lần này, là hàng thật.
Nóng đến mức lòng bàn tay tôi tê rần.
12
Anh ta ghé sát tai tôi, giọng khàn khàn:
“Lần này cho em chơi hàng thật, không tốt hơn sao?”
“Muốn chơi thế nào cũng …”
“Còn nữa, trời đất chứng giám, thậm chí còn chẳng nhớ nổi nữ streamer kia tên gì.”
Bàn tay tôi bị ta dẫn dắt, trượt từ cơ bụng, dọc theo đường nhân ngư, rồi dần dần xuống dưới.
“Bé con, tin đi, từ đầu đến cuối, chỉ có em từng chơi thôi.”
Tôi nuốt khan một cái.
Như bị phỏng, tôi vội vàng muốn rụt tay lại.
“Ai… Ai thèm chơi cái này chứ?!”
“Còn nữa, đừng gọi tôi là bé con, nghe… nghe kỳ cục chết đi !”
Anh ta nhướng mày, khẽ đầy khiêu khích:
“Còn nhiều thứ thú vị hơn, em không thử xem sao?”
“Hay là em không dám? An An?”
Anh ta đổi cách khích tướng, lập tức chọc trúng lòng tự tôn của tôi.
Bàn tay tôi “bốp” một cái, vỗ mạnh lên cơ bụng ta.
“Ai thế? Tôi có cả đống sức và cách chơi! Anh cứ chờ đó!”
Giây tiếp theo, tôi đã đẩy ta ngã xuống sofa.
Mọi thứ sau đó, trong cuộc đôi co qua lại, trượt khỏi tầm kiểm soát.
“Thế nào, tôi giỏi lắm đúng không, Gu Dư?”
“Vậy em có dám hôn một cái không?”
“Hừ, hôn thì hôn, ai sợ ai?… Không, khoan đã! Anh cắn tôi á? Đây là gian lận! Tôi phải cắn lại!”
“Hê, đàn ông à, sao mà lóng ngóng thế này, có phải…”
“Chờ đã, Gu Dư, …”
“Đừng trách , bé con. Ai cũng biết, cái gì cũng phải luyện tập mới thành thạo …”
“Đồ chết tiệt! Đừng gọi tôi là bé con!”
“Được rồi, bà xã.”
“……”
Bình luận nổ tung:
【Ôi trời ơi! Tôi vừa bước chân vào một thế giới mới…】
【Thánh kinh khởi ! Kẻ thù không đội trời chung mãi mãi chỉ có thể là kẻ thù, nếu đã là vợ chồng thì sẽ cùng nhau rúc vào chăn ấm, lạc vào vực sâu của khát vọng và … Vậy nên kẻ thù chỉ có thể là vợ! À không… Ý tôi là, vợ chỉ có thể là kẻ thù…】
【Nam chính vẫn có trình độ đấy, một mình dẹp loạn nhân tâm, nữ chính sướng cũng chính mình sướng!】
【Hí hí, tôi cũng sướng lây! Mèo con xấu xa bị chọc đến xù lông, hôn đi, hôn đến chết luôn đi!】
【Các vị, tôi có một ý tưởng táo bạo… Nếu ngay lúc này, bé cưng mà bóp cái gối cơ bụng thì… hehehe…】
13
Khi tôi tỉnh dậy lần nữa, mặt trời đã cao ngất giữa trời.
Gu Dư vẫn chưa dậy.
Tôi vươn vai một cái, sờ lên cái bụng trống rỗng của mình.
Định xuống lầu mua chút đồ ăn sáng, tiện thể mua luôn cho Gu Dư.
Dù sao tôi cũng là An An đại nhân tốt bụng mà!
Hơn nữa… khụ khụ, đêm qua ta cũng tốn không ít sức lực…
Chỉ nghĩ đến thôi, tai tôi lại nóng bừng.
Tôi tiện tay khoác một chiếc áo ngủ rồi đi xuống.
Tâm trạng vui vẻ đó, tại giây phút thấy người mình không muốn gặp nhất, tan vỡ hoàn toàn.
Bởi vì ngay dưới lầu, tôi đã thấy—
Lâm Chỉ Duệ!
Sao ta tìm đến tận đây ?!
Cô ta cũng thấy tôi, liền nở một nụ điềm tĩnh, uyển chuyển bước tới.
Lúc này, tôi mới rõ tay ta đang cầm một hộp cơm.
Tôi lập tức cảnh giác, nhíu mày:
“Cô tới đây gì?”
Cô ta vuốt nhẹ mái tóc, kiêu ngạo:
“Em à, câu này đáng ra chị phải hỏi em mới đúng chứ?
Em đừng với chị là em là fan cuồng nhé? Sao đi đâu cũng thấy em thế?”
“Còn chị á? Tất nhiên là đến thăm A Dư nhà chị rồi, nghe ấy không khỏe.”
Nói xong, ta tự nhiên quay người, hướng thẳng đến khu nhà của Gu Dư.
Trong khoảnh khắc đó, tôi cảm thấy mình giống như một con ngốc.
Chỉ có mỗi mình mình vui vẻ cợt.
Tôi và Gu Dư… rốt cuộc là quan hệ gì chứ?
Không giống kẻ thù, cũng chẳng phải người .
Anh ta chưa từng thích tôi.
Dù lời có hay đến đâu, cuối cùng vẫn là đem địa chỉ nhà mình cho một khác.
Tên khốn lừa đảo này!
Nghĩ , hốc mắt tôi bỗng đỏ lên.
Bỏ luôn chuyện mua bữa sáng, tôi chạy thẳng lên nhà.
Trong đầu chỉ có một suy nghĩ—
Ném quách cái gối cơ bụng đi!
Ném luôn cả người!
Tôi không cần tên lừa đảo này nữa!
Nhưng đúng lúc tôi định nhét gối ôm vào túi rác, Gu Dư tỉnh dậy.
Anh ta tóm lấy cổ tay tôi, ngăn tôi lại.
Tôi dứt khoát đẩy mạnh ta ra, ép ta ra tận cửa.
“Sao thế này? Anh lại gì chọc em giận rồi hả, tiểu tổ tông?”
Giọng ta có phần trêu chọc.
Nhưng khi thấy đôi mắt đỏ hoe của tôi, giọng trở nên cẩn trọng hẳn.
“Em không cần gối ôm nữa, cũng không cần nữa sao?”
Gu Dư cụp mắt xuống, khẽ nghiêng đầu, muốn dụi vào vai tôi.
Tôi mặc kệ!
Hai tay dồn sức, tiếp tục nhấn mạnh vào gối.
Anh ta khẽ rên một tiếng, cả người bỗng chốc mềm nhũn đi.
Cuối cùng chỉ có thể hơi cúi người, đuôi mắt đỏ hoe, ngước lên tôi.
Ánh mắt ta còn mang theo chút cầu xin.
Tôi lùi lại vài bước, nước mắt vẫn chực trào:
“Anh tránh ra! Tôi không cần một tên lừa đảo như nữa!”
“Hừ… Anh lừa em lúc nào chứ?”
“Vậy xem, nữ streamer đó sao mà tìm đến đây?”
“Không phải chính đưa địa chỉ nhà cho ta sao? Còn bảo không quen?”
Càng , tôi càng cảm thấy uất ức, nước mắt cuối cùng cũng rơi xuống.
“Anh… đúng là đồ lừa đảo!”
“Tôi không cần nữa! Huhu…”
Bình luận bùng nổ:
【Huhu, bé cưng đáng thương quá, khóc đến đỏ cả chóp mũi, vừa đáng thương vừa đáng , muốn cắn ghê!】
【Bé con đừng buồn nữa, tất cả là do nữ streamer kia tự bày trò thôi! Cô ta muốn tạo scandal, bám lấy nam chính, đúng là khó chịu mà!】
【Thật sự mà , nam chính không có lỗi gì sao? Bé cưng bất an như chẳng phải vì ta không chịu mở miệng sao? Đến cả lên giường rồi mà một câu tỏ cũng không !】
【Đồng ý với người trên! Đàn ông thối, bé cưng bóp gối cũng là cho ta chút mặt mũi rồi đó!】
Bạn thấy sao?