Chị Gái Tôi Là [...] – Chương 2

Tôi còn nghe thấy giọng của mấy học nam trong lớp tung hô chị ta.

 

Không ít người bắt đầu nhỏ giọng phụ họa: "Cậu ấy đúng là tuyệt vời thật."

 

"Ừ, cậu ấy mà xuyên về thời xưa chắc cũng phải là tiểu thư khuê các nào đó ấy."

 

Trầm Giai Duyệt đột nhiên nhảy lên như gắn lò xo dưới mông.

 

Cô ta chỉ vào tôi bắt đầu mắng chửi: "Tất cả đều là tại cậu! Thâm Ý vốn là thiên kim tiểu thư đang sống một cuộc sống hạnh phúc, là do mẹ cậu chen chân vào cảm của ba mẹ Thâm Ý, nên ông trời mới tức giận cả nhà cậu!"

 

Cô ta bị khùng à? Xàm thế mà cũng nữa?

 

Tôi hất tay ta xuống: "Mẹ cậu không dạy câu mồm là để lời hay ý đẹp chứ không phải để thả rắm à? Mẹ của Triệu Thâm Ý vừa sinh chị ta ra thì bỏ nhà chạy theo người đàn ông khác, ba tôi khi ấy chưa có gì trong tay. Mẹ tôi đem theo của hồi môn ở bên ba tôi, giúp ba dựng sự nghiệp thành như ngày hôm nay, mới cho chị ta cuộc sống hạnh phúc mà cậu vừa đấy!"

 

Đột nhiên, Triệu Thâm Ý đập bàn đứng lên.

 

Vành mắt chị ta ửng đỏ, nước mắt dâng lên như lũ, bắt đầu trào ra.

 

"Đủ rồi! Thật thật giả giả, ông trời tự biết công đạo. Những gì em đang , ông trời đều đang theo dõi từ trên kia đấy. Em cần gì mà phải cố ý bịa đặt để xấu mặt chị trước mặt mọi người như thế?"

 

Ban đầu học đều đồng với lời tôi , ta vừa khóc một cái, bọn họ lập tức trở mặt chỉ trích tôi.

 

Tôi chỉ vào người mình, : "Tôi bịa đặt chỗ n..."

 

Lời còn chưa dứt, mọi người đã bắt đầu công kích tôi.

 

"Triệu Thiển Trì! Đừng có ra dáng vẻ chua ngoa đanh đá đó để ức h.i.ế.p Thâm Ý nữa không?"

 

"Đúng rồi đó! Dù cho mẹ cậu là tiểu tam bò lên giường ba Thâm Ý, thì Thâm Ý cũng là chị cậu đấy!"

 

"Mồm miệng cậu thối còn hơn rắm nữa! Mẹ cậu mới là tiểu tam! Cả nhà cậu đều là tiểu tam! Ba đời nhà cậu cũng là tiểu tam!"

 

"Triệu Thiển Trì! Em lại bày ra cái trò gì rồi!"

 

Chủ nhiệm lớp gào ầm lên hỏi tôi.

 

"Một đứa con mà mồm miệng lại thô tục như thế thì còn ra cái thể thống gì nữa!"

 

Chủ nhiệm chắp tay sau lưng bước vào lớp học, đôi lông mày nhíu chặt lại với nhau, chặt đến mức có thể kẹp c.h.ế.t cả con gián.

 

Ông ấy qua Triệu Thâm Ý, trong mắt toàn là đau lòng không thôi.

 

"Em cứ ngồi xuống đã, bình tĩnh lại đi."

 

Sau đó ông ấy lại chuyển tầm mắt sắc như d.a.o qua tôi: "Còn em, tan học đến phòng giáo viên chuyện với tôi!"

 

3.

 

Chủ nhiệm lớp tôi viết bản tự kiểm điểm.

 

Viết chỉ viết, có gì ghê gớm đâu chứ.

 

Vừa lúc còn có thể nghe lén giáo viên Vật Lý giảng bài cho học sinh.

 

Giờ muốn gia sư phải tốn đến 300 tệ một giờ đó có biết không?

 

Tôi còn đang lo chẳng biết lấy tiền đâu ra mà gia sư đây.

 

Trang sức của mẹ hôm trước tôi lấy đi, tôi định để đó trước, sau lại bán đi để trả học phí đại học.

 

Đó là lý do tôi không dám hành thiếu suy nghĩ.

 

Mà giờ không mời gia sư, thì với cái nền tảng yếu kém của tôi, muốn thi vào các trường trong diện 985 hay 211 còn khó hơn lên trời.

 

Lão Quải , trường học muốn chúng tôi thả lỏng một chút, nên sẽ tổ chức picnic ở ngoại ô.

 

Phí tham gia là 260 tệ, chừng này đối với nhà tôi trước kia mà chẳng là gì.

 

Nhưng hiện tại, hai người chúng tôi sẽ tốn mất 520 tệ.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...