Cô ta khóc lóc giải thích mọi chuyện, chuyện đem tài liệu vào phòng thi vẫn là thật.
Cô ta thiếu chút nữa đã bị truy tố.
Nhưng có thầy phía trường học đến bàn bạc, đem thành tích ngày thường của ta ra căn cứ, ta mới không bị truy tố.
Thế mà, ta vẫn bị cấm tham gia vào kì thi đại học cả đời.
Một đời này, cũng xem như là bị hủy.
Điều kiện gia đình Trầm Giai Duyệt rất bình thường, ba mẹ ta căn bản là không hề có đủ tiền để cho ta đi du học.
Cô ta chỉ còn một con đường duy nhất là đi công nhân tay chân.
"Trầm Giai Duyệt, vì sao cậu lại hận tôi như ?"
"Vì mày bắt nạt Thâm Ý, Thâm Ý đối với bọn tao là một công chúa đích thực." - Cô ta vừa khóc nức nở, vừa trừng mắt tôi.
"Nhưng công chúa đại nhân của cậu, thế mà lại cầm tiền thầy quyên góp đi mua túi đắt tiền, công chúa đại nhân của cậu trước đến nay chưa từng xung đột với tôi trước mặt người khác, công chúa đại nhân của cậu, lúc ba ta qua đời, một giọt nước mắt cũng không rơi."
Trầm Giai Duyệt vô cùng sửng sốt.
"Cậu hiểu chưa? Công chúa đại nhân của cậu, là đang mượn đao cậu g.i.ế.c người."
18.
"Mày... Mày dối..." - Trầm Giai Duyệt d.a.o rồi.
"Bạn học Trầm Giai Duyệt, lời của học Triệu Thiển Trì không phải là lời bịa đặt, tất cả đều là sự thật."
Thầy thở dài một hơi.
Dù sao với tư cách là một thầy giáo, thầy ấy vẫn luôn một mực cố gắng bảo vệ danh dự của Triệu Thâm Ý.
Nhưng bây giờ, thầy ấy cũng không có cách nào có thể khoan nhượng cho loại hành vi này nữa.
Triệu Thâm Ý có thể ham hư vinh, có thể ngạo mạn kiêu căng, không thể người.
Trầm Giai Duyệt trợn tròn mắt: "Cậu ấy, cậu ấy mà..."
"Là chị ta bảo cậu hãm tôi đúng không?" - Tôi bình tĩnh nghiêng đầu hỏi.
Trầm Giai Duyệt liên tục gật đầu: "Cô ta, ta , chữ của tôi và cậu rất giống nhau, những tờ phao tôi viết chắc chắn sẽ không có người phân biệt ."
Lão Quải tức đến mức nhắm chặt hai mắt.
"Cô ta, ta mà dám tôi! Tôi quý ta như thế, thế mà ta lại vẫn luôn một mực muốn lợi dụng tôi!"
Trầm Giai Duyệt gào ầm lên, thu hút ánh của mọi người xung quanh.
"Tôi không có kết cục tốt thì ta cũng đừng nằm mơ! Tôi cho cậu biết, Triệu Thiển Trì, ta đến chợ đen mua rất nhiều thuốc mê, ta muốn tôi hôm nay chặn cậu lại, để ta hạ thuốc với gia sư của cậu, khiến ta phải cưới ta về!"
A?
Vì sao chứ?
Tôi thực sự không thể hiểu nổi.
"Cậu còn không hiểu à? Thầy Cố gì kia của cậu là con trai của ông chủ nông trại nuôi tằm, nhà bọn họ siêu cấp giàu."
"A." - Tôi lập tức hiểu ra mọi chuyện.
Sau đó tôi bật dậy gọi điện cho thầy Cố.
Môn thi cuối cùng của chúng tôi kết thúc lúc 4 giờ.
Ầm ĩ với Trầm Giai Duyệt một trận như , cũng đã sắp năm giờ hơn rồi.
Vừa đúng giờ Triệu Thâm Ý về nhà, giờ chắc đang ở trong phòng bếp nấu ăn.
Lão Quải lập tức gọi cảnh sát, chúng tôi cùng cảnh sát đi về nhà của tôi.
Mọi người cửa đi vào, Triệu Thâm Ý bị dọa cho hết hồn.
Cảnh sát đã xác nhận Triệu Thâm Ý thực sự mua hàng cấm ở chợ đen.
Cảnh sát lập tức tiến lên còng tay ta lại.
Cô ta bắt đầu khóc lóc: "Không phải em muốn thế, là chủ ý của Trầm Giai Duyệt, em không biết cái này là cái gì, Trầm Giai Duyệt đây là vitamin, ăn vào tốt cho sức khỏe."
Trầm Giai Duyệt bước lên, hét vào mặt ta.
Bạn thấy sao?