Anh ấy lắc đầu , cũng không gì nữa.
Tôi như thường lệ mỗi tuần đều đến nông trường nuôi tằm nướng tằm để bán.
Nhưng tôi chưa từng hỏi dì nuôi tằm quan hệ của dì ấy với thầy Cố là như thế nào.
Nhưng Triệu Thâm Ý chủ như , tôi cảm thấy chuyện này ít nhiều có ẩn khuất.
Nhưng tôi không rảnh mà đi điều tra đến cùng.
Còn vài ngày nữa là đến sinh nhật mười tám tuổi của tôi.
Còn vài ngày nữa là đến ngày thi đại học của tôi.
Dưới sự trợ giúp của thầy Cố, điểm môn Lịch sử vẫn luôn ở dưới đáy của tôi cũng bắt đầu có những tiến bộ vượt bậc.
"Lịch sử là một môn rất khó hiểu, chỉ khi em thực sự quan tâm, thực sự những gì đã diễn biến trong dòng thời gian, mới có thể hiểu lâu nhớ sâu kiến thức."
Những lời này của thầy Cố cũng khiến tôi từ từ giác ngộ ra.
Tôi bắt đầu nghiên cứu về những người liên quan đến các sự kiện ghi trong sách giáo khoa, bắt đầu nảy sinh hứng thú với môn học này.
"Em có khát vọng gì không?"
Anh ấy nhẹ giọng hỏi tôi.
Khóe môi tôi bất giác cong lên: "Muốn đi đến những nơi này xem thử."
Tôi chỉ chỉ vào trong sách giáo khoa.
Anh ấy : "Có cơ hội thì chúng ta cùng đi."
Hai má tôi đột nhiên đỏ bừng lên.
Tôi lén liếc mắt ấy một cái.
Anh ấy còn khá trẻ, đoán chừng chắc đang là sinh viên năm hai năm ba.
Lời ấy , có nghĩa là gì cơ chứ?
15.
Tôi nhốt con nai con đang nhảy loạn trong tim vào sâu đáy lòng.
Trước tiên phải thi lên đại học! Phải thi vào đại học đã!
Mỗi lần thầy Cố dạy thêm cho tôi, Triệu Thâm Ý đều lén lút ôm sách vở đến phòng khách trộm chúng tôi.
Tôi biết chị ta một chữ cũng không học vào.
Tôi nhất định phải đề phòng một chút.
Chị ta chắc chắn là đang có kế hoạch gì đó.
Một đêm trước khi thi đại học, thầy Cố cho tôi một cái lễ tốt nghiệp.
Trước khi đi, Triệu Thâm Ý cản ấy lại.
"Thầy Cố, cảm ơn thời gian này đã bổ túc cho em em, vất vả cho rồi."
Anh ấy : "Chuyện nên ."
"Ngày mai là ngày thi rồi, em tin em em chắc chắn có thể có kết quả tốt. Sau khi kết thúc kì thi, em muốn cảm ơn một bữa cho đàng hoàng. Anh có tiện đến nhà em ăn cơm không? Em sẽ tự mình xuống bếp."
"Không cần!" - Tôi đứng chặn giữa hai người bọn họ, ngẩng đầu lên chằm chằm Triệu Thâm Ý.
Triệu Thâm Ý đột ngột lạnh mặt: "Thiển Trì, em đừng loạn. Ngày mai em còn muốn thuận lợi đi thi không ?"
Chị ta uy h.i.ế.p tôi.
Thầy Cố nhẹ nhàng kéo tôi sang một bên, giọng điệu mang theo ý , : "Không thành vấn đề, tôi nhất định sẽ đến đúng giờ."
Cả đêm tôi bảo vệ tốt cho chính mình.
Buổi tối cửa phòng khóa chặt, lúc đi vệ sinh cũng cẩn thận mười phần.
Không uống nước trong nhà, không ăn đồ trong tủ lạnh.
Tôi sợ Triệu Thâm Ý hạ độc tôi.
Ngày hôm sau, tôi cả người thoải mái đi đến địa điểm thi.
Xui hết , sáng đó tôi gặp Trầm Giai Duyệt ở cửa hàng bán đồ ăn sáng.
Nhưng ta đi một mình, bên cạnh không còn ai khác.
Trầm Giai Duyệt vốn học rất tốt, từ khi tôi bắt đầu dốc sức học, hai chúng tôi cũng dần trở thành đối thủ ngang tài ngang sức.
"Hừ, cậu tưởng gia sư là cứu mình à? Thi đại học là liều mạng dùng hết kiến thức mình có mà thi đấy!"
Cô ta đảo mắt châm chọc tôi.
"Được, thì dùng thành tích chuyện thôi."
"Dựa vào cậu á? Cậu cũng xứng à?"
Bạn thấy sao?