Chị Gái Tôi Hay [...] – Chương 1

Khi Tống Nghiễn đem toàn bộ tài sản ra để cầu hôn tôi, chị tôi lại ra sức ngăn cản, thậm chí còn dọa chết để ép tôi từ bỏ.

“Hắn nhiều tiền như , chắc chắn không thật lòng với em. Hôm nay dù có liều cả mạng, chị cũng không thể để em lầm đường lạc lối!”

Đang trong thế khó xử, tôi bỗng thấy bình luận hiện lên trước mắt:

【Nữ chính ngốc quá! Chị không phải người tốt đâu, ta chẳng qua là ganh tị vì sống tốt hơn ta thôi. Thực chất ta muốn hai người ra để chen vào, từ lâu đã nhắm đến trai rồi!】

【Sau khi từ chối lời cầu hôn, bị gia đình ép gả cho một tên nghèo mạt rệp. Sau này bị bệnh nặng, đến vay tiền chị bị ta sỉ nhục là đồ nghèo kiết xác. Cô ta còn nhạo đáng đời vì không có số hưởng như ta để cưới người giàu. Chị đúng là độc ác!】

【Nữ chính, mau đồng ý đi! Nếu không nam chính sẽ đau khổ đến mức mắc bệnh trầm cảm rồi qua đời sớm, thật đáng thương mà!】

Tôi giật mình, vội vàng nhận lấy chiếc nhẫn của Tống Nghiễn đeo lên tay.

“Cô ta muốn chết thì cứ để ta chết, đừng để ý nữa. Tranh thủ cục dân chính chưa đóng cửa, chúng ta đi đăng ký kết hôn ngay đi!”

1

“An An, lấy nhé!”

Tống Nghiễn quỳ một gối trước mặt tôi, đưa ra một chiếc nhẫn kim cương to bằng quả trứng chim bồ câu.

Anh còn lấy ra một xấp tài liệu:

“Toàn bộ tài sản của gần như đều ở đây. Chỉ cần em đồng ý, tất cả sau này đều là của em.”

Nhìn vào ánh mắt chân thành của , tôi cảm thấy vô cùng .

Tôi đang định đưa tay nhận lấy chiếc nhẫn thì chị tôi, Hứa Từ, lao đến, hất mạnh tay tôi ra.

“Có tí tiền là muốn giỡn con nhà người ta à? An An nhà chúng tôi dù nghèo vẫn có lòng tự trọng, không thèm tiền bẩn của !”

Rồi chị ấy tha thiết khuyên nhủ tôi:

“Hắn giàu như , chắc chắn không có ý tốt với em. Ở bên hắn chẳng khác gì bán thân cả! Chúng ta nghèo phải có cốt khí, phải nữ chính mạnh mẽ!”

“Hôm nay chị có chết cũng không để em sa chân vào con đường này!”

Tôi muốn lên tiếng giải thích cho Tống Nghiễn, lại sợ tổn thương chị ấy.

Đang do dự thì một loạt bình luận lại hiện lên trước mắt tôi:

【Nữ chính ngu ngốc quá! Chị không tốt như nghĩ đâu! Cô ta không chịu nổi việc sống tốt hơn ta. Nói nghe thì có vẻ cao thượng, thực chất là muốn hai người ra để chen chân vào. Cô ta đã để mắt đến trai từ lâu rồi!】

【Sau khi từ chối lời cầu hôn, gia đình ép cưới một kẻ nghèo rớt mồng tơi. Sau này bệnh nặng phải vay tiền chị , ta không những không giúp mà còn nhục mạ là đồ nghèo hèn, bảo rằng đáng đời khi sống cả đời trong nghèo khó. Chị thật đáng sợ!】

【Nữ chính, mau đồng ý đi! Nếu không, nam chính sẽ trầm cảm rồi chết sớm, thật đáng thương mà!】

Tôi đã từng nghĩ chị đối xử với mình không tệ, nên chưa hoàn toàn tin vào những bình luận này.

Nhưng như đoán suy nghĩ trong lòng tôi, bình luận mới lại xuất hiện ngay lập tức:

【Nếu không tin, cứ hỏi thân của mình đi. Cô ấy phát hiện chị giả danh , tự nhận mình là của nam chính, còn lên mặt hống hách ở công ty hắn. Cô ấy đang băn khoăn không biết có nên với không đấy.】

Tôi lập tức nhắn tin hỏi thân để xác nhận.

Không ngờ ấy trả lời ngay tức khắc, kể hết mọi chuyện chị tôi giả mạo tôi để ra oai ở công ty của Tống Nghiễn.

2

Trước đây, khi chị tôi ra trường mà không tìm việc , chính tôi đã giúp chị ấy vào công ty của Tống Nghiễn.

Tôi từng nghĩ rằng chị ấy sẽ biết ơn , từ đó không ngăn cản chúng tôi nữa.

Nhưng không ngờ chị ấy lại luôn ôm mưu đồ bẩn thỉu như .

Lúc đầu, tôi vẫn còn nghi ngờ những bình luận kia.

Nhưng khi thấy thân gửi hàng loạt bằng chứng về việc chị tôi giả mạo mình, tôi không thể không tin nữa.

Từ nhỏ đến lớn, tôi luôn coi chị ấy là ruột thịt.

Không ngờ, chị ấy lại là loại người này.

【Đúng rồi, nữ chính cuối cùng cũng tỉnh ngộ! Đừng quan tâm đến người chị này nữa, ta và mẹ kế của đều chẳng ra gì.】

【Đúng , mẹ kế của nữ chính còn tệ hơn. Trước đây bà ta chỉ là kẻ thứ ba chen chân vào gia đình . Đáng thương cho nữ chính bị lừa dối bao nhiêu năm, cứ nghĩ họ là người tốt mà còn tiêu tiền lo cho họ nữa!】

Nhìn những dòng bình luận này, tôi siết chặt nắm tay.

Hứa Từ thấy tôi không lên tiếng, còn Tống Nghiễn cũng không có ý định từ bỏ, liền tức giận đến mức phát điên.

“Anh đừng hòng biến em tôi thành món đồ chơi của ! Mau cầm lấy số tiền bẩn thỉu của rồi cút đi!”

Tống Nghiễn chân thành giải thích:

“Chị đừng bừa nữa, tôi thật lòng với An An, tôi không bao giờ coi ấy là món đồ chơi.”

Nhưng Hứa Từ nghe lại càng tức giận, định giật chiếc nhẫn trong tay Tống Nghiễn.

“Em ấy sẽ không bao giờ lấy đâu…”

Ngay lúc đó, tôi nhanh tay đẩy chị ấy ra, nhận lấy chiếc nhẫn từ tay Tống Nghiễn rồi đeo lên tay mình.

“Em đồng ý lấy .”

3

Tống Nghiễn vốn đang căng thẳng, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Anh đứng dậy, ôm tôi vào lòng.

“An An, sẽ cho em thấy, em đã không chọn sai.”

Tôi định gì đó với .

Nhưng Hứa Từ đột nhiên lao đến, kéo tôi ra khỏi vòng tay .

“An An, em hồ đồ quá! Nếu em cưới ta, cuộc đời em coi như chấm dứt!”

“Mau theo chị về nhà! Hôm nay dù có chết, chị cũng không thể để em nhảy vào hố lửa.”

“Nếu em dám đồng ý, chị sẽ tự sát!”

Nói xong, chị ấy thật sự rút ra một con dao từ túi áo, kề lên cổ mình đe dọa tôi.

【Nữ chính mà không lấy nam chính thì đời ấy mới thực sự xong đấy! Cái bà chị này ghê tởm quá, có giỏi thì cứ chết đi!】

【Nữ chính đừng để ý đến ta! Cô ta không dám chết đâu, chỉ là thấy mình chẳng ai thèm, còn em lại có một người đàn ông đến chết đi sống lại nên mới ghen tị thôi!】

【Xong rồi, nữ chính có khi nào lại mềm lòng không đây? Tôi không muốn xem tiếp nữa…】

Tống Nghiễn thấy hành của chị ấy, cũng bắt đầu lo lắng, sợ tôi sẽ vì mà đổi ý.

“Hứa Từ, bình tĩnh lại đi, đừng kích như !”

“Tôi thực sự rất tò mò, đúng là nhà tôi có điều kiện tốt, em chị cũng đâu kém gì, hoàn toàn xứng đôi với tôi. Ai cũng chúng tôi là cặp đôi đẹp. Chị nhất quyết ngăn cản chúng tôi là có ý gì?”

“Rốt cuộc chị đang toan tính điều gì?”

Mấy câu hỏi của Tống Nghiễn khiến Hứa Từ á khẩu.

Rõ ràng, chị ấy không thể tìm lý do hợp lý để biện minh cho hành vi bất thường của mình.

Tôi cũng lên tiếng đúng lúc:

“Đúng đó, rốt cuộc chị muốn gì? Chị cứ yên tâm, em đã chọn Tống Nghiễn rồi. Nếu sau này ấy đối xử tệ với em, thì ít ra em vẫn có tiền của ấy, cũng không đến mức sống quá khổ.”

Lời của tôi như chọc thẳng vào dây thần kinh của chị ấy, khiến chị ấy lập tức phát điên.

Con dao trong tay chị ấy kề sát cổ hơn, lực cũng mạnh hơn.

“Chị không là không ! Nếu em muốn cưới ta, trừ khi chị chết!”

【Nữ phụ đúng là trơ trẽn, muốn chết thì đi chết nhanh đi, đừng phiền tôi xem nam nữ chính bên nhau!】

【Nữ chính đừng bỏ cuộc…】

Tống Nghiễn thấy chị ấy cứng đầu không chịu nghe lý lẽ, vẻ mặt lộ rõ sự chán nản.

Anh cẩn thận tôi, như thể linh cảm tôi sẽ lại nhượng bộ.

Dù gì trước đây, tôi đã vì Hứa Từ mà mấy lần từ bỏ cuộc hẹn với .

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...