Chị Gái Mê Sự [...] – Chương 3

Tống Tiểu Huệ lộ vẻ mặt đau khổ, hai tay vốn đang nắm c.h.ặ.t t.a.y Phó An cũng dần dần buông ra: "Phó An, hôm nay chị hẹn em đến đây ăn cơm, chính là cố ý khó em đúng không? Em hiểu ý của chị rồi, chúng ta chia tay đi, tiền em mượn , em nhất định sẽ cố gắng trả lại cho , cùng lắm thì... em quay lại chỗ đó!"

 

Nói xong câu này, Tống Tiểu Huệ định ký tên lên giấy vay nợ.

 

Tuy tôi không rõ "chỗ đó" mà ta là chỗ nào, sắc mặt Phó An vốn đang có chút khó xử bỗng chốc thay đổi, lập tức giật lấy tờ giấy vay nợ trong tay Tống Tiểu Huệ, xé nát.

 

Tống Tiểu Huệ cầm túi xách chạy ra khỏi nhà hàng, Phó An thấy cũng lập tức đuổi theo.

 

"Phó An!" Tôi cũng vội vàng đứng dậy chặn đường cậu ta, "Em tỉnh táo lại đi, Tống Tiểu Huệ ta chính là đang lừa gạt cảm của em, chính là đang nhắm vào tiền của em!"

 

Phó An từ nhỏ đã rất nghe lời tôi, mà lần này cậu ta lại đẩy tôi ra.

 

"Chị, từ nhỏ chị đã sống trong nhung lụa, chị căn bản không biết Tiểu Huệ đã phải trải qua những gì, chị không hiểu đâu!"

 

Nói xong câu này, cậu ta liền đuổi theo, không hề quan tâm đến việc tôi đi giày cao gót, bị cậu ta đẩy như cũng bị trật chân.

 

Sau ngày hôm đó, Phó An không hề về nhà, điện thoại không nghe, tin nhắn không trả lời, cũng không biết Tống Tiểu Huệ đã dùng thủ đoạn gì khiến cho Phó An luôn nghe lời tôi như lại trở nên như thế.

 

"Vivian, đi điều tra kỹ lai lịch của Tống Tiểu Huệ cho tôi, gia đình ta, còn có cả sử, kinh nghiệm việc trước khi quen biết Phó An, càng chi tiết càng tốt."

 

"Vâng, Phó tổng."

 

Có lẽ là thấy gần đây tôi rất lo lắng về chuyện này, Vivian đã nhanh chóng điều tra xong.

 

Tôi đại khái lật xem, phát hiện ra quê quán của Tống Tiểu Huệ ở một huyện nhỏ, học hết cấp 3 đã ra ngoài đi , với bằng cấp của ta mà có thể sống một mình ở Kinh Châu nhiều năm như , thoạt còn tưởng rằng ta cũng rất tài giỏi.

 

Chỉ là... ánh mắt tôi dừng lại ở mục kinh nghiệm việc của ta, ngửi thấy mùi bất thường.

 

Cứ mỗi lần ta nhân viên phục vụ ở quán karaoke một thời gian, lại nghỉ việc, sau đó đến một số công ty có cầu đầu vào thấp hơn để hành chính hoặc trợ lý, rồi lại nghỉ việc, quay lại quán karaoke nhân viên phục vụ, lại nghỉ việc, cứ như lặp đi lặp lại rất nhiều lần.

 

Chẳng lẽ là cảm thấy nhân viên phục vụ ở quán karaoke kiếm nhiều tiền hơn?

 

"À đúng rồi, Phó tổng, còn dặn tôi điều tra lịch sử cảm của ta. Điều khiến người khác bất ngờ chính là, trai cũ của ta hầu hết đều là phú nhị đại."

 

Vivian việc luôn rất chu toàn, thời gian hẹn hò và chia tay của Tống Tiểu Huệ với từng người đều ấy đánh dấu rõ ràng.

 

Tôi suy nghĩ một chút, liền phát hiện ra rằng, thời gian hẹn hò và chia tay của ta lại trùng khớp với thời gian ta nghỉ việc rồi lại đi nhân viên phục vụ ở quán karaoke.

 

Thật thú vị!

 

Đều là người trong giới, mấy người trai cũ phú nhị đại của Tống Tiểu Huệ, tôi cờ quen biết vài người.

 

"Vivian, giúp tôi hẹn gặp riêng từng người một trong số những người trai cũ của ta."

 

Một, hai lần có thể là trùng hợp, ba, bốn lần thì chắc chắn là cố ý.

 

Quả nhiên, sau khi dò hỏi những người trai cũ của Tống Tiểu Huệ, tôi đã dễ dàng nắm thủ đoạn của ta.

 

Tất cả bọn họ đều quen biết Tống Tiểu Huệ ở quán karaoke, bao gồm cả cậu em trai ngốc nghếch của tôi.

 

Không phải là bắt gặp Tống Tiểu Huệ bị ép uống rượu, thì cũng là bị người ta sàm sỡ, thường thì vào lúc này, những con mồi hiền lành bị Tống Tiểu Huệ nhắm trúng, luôn nhịn không ra tay giúp đỡ, hùng cứu mỹ nhân, từ đó nảy sinh cảm.

 

Sau khi trở thành , Tống Tiểu Huệ sẽ giả vờ ngoan ngoãn hiểu chuyện, đồng ý từ bỏ công việc ở quán karaoke, tìm một công việc tử tế, phần lớn thu nhập của ta đều đến từ việc xin xỏ trai.

 

Sau khi vơ vét đủ tài sản trên người con mồi, nếu như không thể tiến thêm một bước, cũng chính là gả vào nhà giàu, Tống Tiểu Huệ sẽ chủ lời chia tay, sau đó lặp đi lặp lại việc đi câu con cá lớn khác.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...