5
Sở Yên Ngữ nhắn tin cho tôi:
【? Không phải chứ, sao mười người đàn ông đến cùng một lúc ? Ba xếp thời gian xem mắt trùng nhau à?】
Tôi cứng đờ, ngón chân muốn cào nát sàn nhà, nhắn lại cho chị đang trốn ở bàn sau:
【Ba để họ cạnh tranh công bằng. Nếu em thích hết thì thu hết luôn.】
Sở Yên Ngữ:
【Trời đất, bá đạo thật!】
Một người đàn ông với ngoại hình còn hơn cả ngôi sao điện ảnh hỏi tôi:
“Xin hỏi Lộc tiểu thư thích kiểu đàn ông như thế nào?”
Tôi đáp không suy nghĩ:
“Đàn ông, còn sống.”
Người số 1 nhíu mày:
“Có thể cụ thể hơn chút không?”
Tôi nghiêm túc trả lời:
“Thích đẹp trai, quyến rũ, và... to.”
Người số 1: “...”
Người số 2 là một bác sĩ tâm lý dịu dàng, lịch sự hỏi:
“Lộc tiểu thư đã từng có kinh nghiệm đương chưa?”
Tôi lắc đầu lia lịa, chối phắt:
“Không, không có. Tôi còn chưa từng nắm tay đàn ông!”
Bác sĩ tâm lý mỉm :
“Lộc tiểu thư đúng là một thuần khiết.”
Người số 3 hỏi:
“Vậy Lộc tiểu thư định có mấy trai?”
Tôi: “???”
Anh ta suy nghĩ một lúc, rồi hỏi tiếp:
“Lộc tiểu thư có phiền không nếu có nhiều trai cùng lúc?”
Tôi không chút do dự, đập bàn phấn khích:
“Không phiền! Hoàn toàn không phiền!”
Mười người đàn ông nhau, rồi kéo tôi vào một nhóm chat.
Tên nhóm: “Gia đình thương hòa thuận (11)”
Người số 4 mỉm dịu dàng:
“Trên đường đến đây, chúng tôi đã thảo luận và đồng ý, chúng tôi nguyện cùng trai của Lộc tiểu thư.”
Tôi sửng sốt, còn Sở Yên Ngữ, đang nhấp cà phê ở bàn sau, phun hết cả ra, ho sặc sụa.
“Đợi đã...”
Một giọng vang lên.
Tôi quay đầu, thấy Lục Dĩ Hàn vội vã xuất hiện với vẻ mặt lo lắng.
Anh :
“Xin lỗi, tôi đến muộn.”
Tôi suýt bị vẻ ngoài của lóa mắt.
Gương mặt sắc lạnh, từng đường nét như điêu khắc. Bộ vest cao cấp cắt may hoàn hảo, tóc xịt keo bóng mượt, cổ tay lấp lánh chiếc Rolex mới tinh, giày da sáng bóng. Cả người toát lên phong thái một con công đực đang chuẩn bị tham gia màn trình diễn tỏ công khai.
6
Lục Dĩ Hàn lướt mắt qua mười người đàn ông đang ngồi quanh bàn, ánh mắt tối sầm, đầy vẻ ghen tuông:
“Có lẽ... tôi đến không đúng lúc.”
Bác sĩ tâm lý dịu dàng :
“Không, đến đúng lúc lắm.”
Mười người đàn ông đồng loạt nở nụ chuyên nghiệp, và :
“Chào mừng gia nhập đội Gia đình thương hòa thuận của chúng tôi.”
Tôi quá ngượng nên uống cà phê. Kết quả là sặc đến mức phun ra, người số 7 ngồi cạnh tôi, trông như một chó nhỏ ngoan ngoãn, liền đưa khăn giấy cho tôi.
Tôi cảm ơn:
“Cảm ơn .”
Anh chàng số 7 mỉm lễ phép:
“Được phục vụ chị là niềm vinh hạnh của em.”
Ôi trời! Một bé ngoan chính hiệu với cú tấn công trực diện!
Sắc mặt Lục Dĩ Hàn càng thêm đen kịt. Anh cố gắng dịu biểu cảm cứng nhắc của mình, lạnh lùng :
“Xin lỗi, tôi không đến để gia nhập với các người.”
Anh từ chối lời mời vào nhóm, cố ý đưa tay chỉnh lại đồng hồ Rolex để khoe ra.
Người mẫu cao 1m9 bên cạnh liếc , khẩy, rồi đứng dậy, cởi áo vest, lộ ra chiếc thắt lưng vàng lấp lánh đính kim cương lóa mắt.
Anh ta :
“Xin lỗi, hơi nóng.”
Tôi sững sờ trước độ lấp lánh của chiếc thắt lưng, còn Lục Dĩ Hàn thì đông cứng trong một giây.
Bên trái là một cậu thiếu gia nhà giàu, người này bất ngờ đập điện thoại lên bàn. Người số 8 đi cùng liền hét lên đầy phấn khích:
“Trời ơi! Đây là phiên bản giới hạn Golden Supreme iPhone! Chỉ có một chiếc duy nhất trên thế giới!”
Thiếu gia tỏ vẻ khiêm tốn:
“Đừng to thế, để người ta nghe thấy thì ngại lắm.”
Lục Dĩ Hàn: “...”
Số 8 vẫn không ngừng tua đi tua lại như máy phát:
“Golden Supreme iPhone! Golden Supreme iPhone!...”
Lục Dĩ Hàn cứng đờ tại chỗ.
Ngay sau đó, một cậu đại thiếu gia từ Kinh Thành gác chân lên bàn, khoe đôi giày da đính viên ngọc trai Nam Phi to như nắm .
Người số 10 ngồi bên cạnh chằm chằm đôi giày, mắt lấp lánh ngưỡng mộ:
“Quyền thiếu, đôi giày này của thật đẹp! Tôi nhớ đã bỏ ra 80 triệu để mua chúng, đúng không?”
Quyền thiếu lơ đễnh :
“Chỉ là đôi giày rách thôi, mang hai lần là chán rồi.”
Sắc mặt Lục Dĩ Hàn càng thêm cứng đơ.
Bạn thấy sao?