"Tất nhiên là không rồi. Tôi đã tự mình thử nghiệm và cảm nhận hiệu quả trước khi mang đến cho mọi người cùng sử dụng.”
"Mọi người hãy tự mình thử xem." Tôi giả vờ giận dỗi.
Lập tức, một đồng nghiệp thường ngày rất hiền hậu đã lên tiếng giải vây cho tôi:
"Tiểu Bạch đã có lòng muốn tặng, sao mọi người lại còn kén chọn? Để tôi thử trước xem nào."
Mặc dù người đồng nghiệp này có mối quan hệ tốt đẹp với Tần Bạch Khai và sẵn sàng bênh vực , trong thâm tâm ấy cũng không tin tưởng vào viên thuốc có công dụng đẹp cho ma quỷ này. Cần phải biết rằng, bao nhiêu công ty lớn mạnh cũng không thể nghiên cứu ra loại thuốc này. Cho dù Tần Bạch Khai có thể theo sát Phán Quan để học về trận pháp, lĩnh vực thực phẩm dành cho ma quỷ và trận pháp lại hoàn toàn không liên quan đến nhau!
Do , khi đồng nghiệp này ăn thử viên đan dược đẹp cơ thể ma quỷ do Tần Bạch Khai tặng và thực sự cảm nhận một luồng năng lượng đang lưu chuyển bên trong cơ thể, vẻ mặt kinh ngạc của ấy là không thể che giấu .
Một đồng nghiệp khác nhếch mép: "Có khoa trương quá không . Cô đừng có là viên thuốc đẹp cơ thể ma quỷ do Tần Bạch Khai tự bừa lại có hiệu quả đó nhé?"
Nói xong, đồng nghiệp này giật lấy một viên đan dược rồi nhét vào miệng. Sau đó ta lại lộ ra biểu cảm kinh ngạc giống hệt đồng nghiệp đầu tiên.
Những đồng nghiệp còn lại thấy biểu hiện của hai người họ, túm lại thì thầm: "Chẳng lẽ là thật ư?"
Chần chừ một hồi, tất cả đều cầm một viên đan dược đẹp cho cơ thể ma quỷ mà tôi tặng rồi nhét vào miệng.
Phán Quan đi ngang qua, thấy một nhóm người tụ tập lại và tỏ vẻ trầm trồ ngạc nhiên, ông ta cảm thấy hơi buồn .
Tò mò thoáng qua: "Chỉ là cùng ăn một viên thuốc đẹp cho hồn ma, có cần phải kinh ngạc đến mức đó không?"
Nói xong, ông ta thong thả rời đi.
Những hồn ma khác thầm rơi nước mắt: Phán Quan có quỷ lực cao cường, tất nhiên không cần đến mấy thứ cỏn con này, sao hiểu nỗi khổ của những con ma nhỏ bé nơi đây. Mỗi ngày đều phải đội một đầu đầy máu, những con ma khác không sợ chính họ lại thấy rất tội nghiệp cho bản thân mình?
Sau đó, tất cả đều mở to đôi mắt long lanh tôi.
"Tiểu Bạch, chúng ta thân nhau như , có thể tặng cho tôi thêm một ít không?"
"Tiểu Bạch, không thể thiên vị !"
"Còn tôi nữa, tôi cũng muốn."
Tôi ngượng ngùng : "Đây chỉ là mẻ đan dược mà tôi chơi thôi, số lượng không nhiều, chỉ có từng này trên tay tôi thôi."
Làm chơi nên không có nhiều, nếu họ bỏ tiền ra thì có thể giúp họ không?
Có người chợt nảy ra ý tưởng: "Tiểu Bạch, tôi trả một triệu âm tệ, có thể giúp tôi vài viên không?"
Tôi nhíu mày khó xử: "Chi phí cho việc này rất đắt, tất cả các nguyên liệu cần thiết đều phải có chất lượng cao, đều là hàng cao cấp thì mới chế tạo ."
Thực ra trong lòng tôi đang mừng như điên, chỉ một câu đã giúp tôi nâng giá thành công! Quả nhiên là người em thân thiết nhất với tôi, mẻ đan sau ra lò chắc chắn sẽ tặng thêm cho ấy một viên!
"Vậy có thể giúp tôi hai viên với giá ba triệu âm tệ không?"
"Được thôi." Tôi do dự hồi lâu mới trả lời: "Nhưng phải đặt cọc trước mới , không thì đến lúc tôi mua nguyên liệu đắt đỏ mà các lại không lấy, tôi muốn khóc cũng không có chỗ để mà khóc."
"Ôi dào, chúng ta đều là đồng nghiệp, sao lại lừa nhau chứ." Một người trong số họ không muốn đặt cọc.
"Vậy thì không ." Tôi tỏ thái độ kiên quyết.
Cuối cùng đã có mười người đặt cọc, thu nhập một đã là ngày một trăm năm mươi triệu. Buổi tối khi đến giờ ngủ, tôi lại trằn trọc không thể nào ngủ . Khi còn sống, tôi chưa bao giờ đụng vào nhiều tiền như !
Không ngủ thì thôi, dù sao ma quỷ cũng không cần phải ngủ! Ban ngày việc, ban đêm đi ngủ, bao gồm cả việc ăn uống, đều chỉ là duy trì những thói quen lúc còn sống.
Tôi thức trắng đêm vo viên, mỗi viên đã là một triệu rưỡi. Đây không phải là viên thuốc, mà là những quả trứng vàng. Tiếc là Địa phủ không có Wechat, nếu không thì bán hàng online chắc chắn sẽ nhanh hơn nhiều so với truyền miệng.
Nhưng may thay, tin tức giữa ma quỷ với nhau lại truyền đi nhanh hơn rất nhiều so với ở trần gian. Cộng thêm vào đó là tiếng tăm của những con ma đã mua và trải nghiệm sản phẩm của tôi. Tôi tin chắc rằng không bao lâu nữa, lượng khách hàng chắc chắn sẽ tăng vọt.
Bây giờ cần chuẩn bị đủ hàng trước, đến lúc đó mới có thể kiếm đầy túi.
Đan dược đẹp cho cơ thể ma quỷ dần đi vào quỹ đạo. Tôi bắt đầu nghiên cứu xem còn cách kiếm tiền nào khác nữa không. Dù sao thì kiếp sau muốn đầu thai vào một thân phận tốt, kiếp này không thể lãng phí bất kỳ giây phút nào ?
Lúc còn sống thì là “đỗ nghèo khỉ”, sau khi chết, cuối cùng cũng có thể trở thành một bà hoàng giàu có.
Chẳng lẽ tôi phải việc bán sống bán chết mà không tận hưởng chút nào, lao cật lực từ sáng đến tối để chờ đến lúc bị xóa ký ức và đầu thai luôn sao?
Ngay cả khi kiếp sau giàu sang phú quý thì kiếp này cũng quá thiệt thòi cho tôi rồi. Vì , kiếp này ma tôi cũng phải biết cách hưởng thụ! Vậy thì mục tiêu kiếm tiền phải tăng gấp đôi.
Bạn thấy sao?