Mẹ tôi hừ lạnh một tiếng, ông ta đã hạ mình, bà ấy cũng nhẹ nhàng hơn:
"Lục Chấn Hoa, quan hệ của ông và Lục Chi Chi tôi sẽ điều tra rõ ràng, để ta ở lại đây cũng , ông phải giải quyết chuyện này một cách công bằng."
"Lục Chi Chi giờ đang là quản lí ở công ty, Úc Tinh cũng phải có một chức vụ sánh ngang với nó."
"Đúng rồi Úc Tinh, con học chuyên ngành gì ?"
Không thể không , đầu óc mẹ tôi nhảy số nhanh quá đi, giả bộ cũng giống quá rồi.
Tôi tỏ vẻ bối rối trước câu hỏi của bà: "A, là, kế toán ạ..."
“Giỏi lắm, thế con giám đốc tài chính đi!”
Lục Chi Chi mặt cắt không còn một giọt máu.
Sắc mặt ba tôi cũng không dễ coi là mấy, ông ta mở miệng .
"Úc Tinh lớn lên ở nông thôn, con bé có thể biết cái gì chứ? Đến công ty sẽ khiến mọi người chê . Lục Chi Chi dù sao cũng tốt nghiệp trường đại học nổi tiếng..."
Ông ta đến đây thì dừng lại, vì ông ta ý thức lý do tôi không đi học trường đại học nổi tiếng như Lục Chi Chi.
Mẹ và đau lòng tôi.
Tôi vờ như không hiểu gì, :
"Mẹ, tài chính là tài chính, kế toán là kế toán, giám đốc tài chính sẽ phải có trách nhiệm quản lý thu chi, con chỉ biết tính toán sổ sách thôi... Không đảm đương nổi chức trách này."
Nghe tôi thế, hai người kia cùng lúc thở phào.
Mẹ tôi thì chỉ tiếc sắt không rèn thành thép.
"Nếu đã như thế thì đừng nên ép Úc Tinh, cứ để Chi Chi giám đốc tài chính đi, Úc Tinh đến bộ phận kế toán chuyên viên nhé, có không?"
"Ba, hay là thôi đi, đừng để con nhận chức cao như thế, không thì người trong công ty sẽ thấy không phục."
"Ba để con lấy thân phận là con ba đến đó thực tập một chút đi là rồi."
Người của tôi đều ở trong bộ phận kế toán cả.
Còn muốn cái chức vụ kia gì chứ?
Ba tôi toe toét: "Được! Úc Tinh, con hiểu chuyện như , ba thực sự rất vui mừng!"
Hiểu chuyện cái đầu ông!
Giám đốc tài chính thì có gì hay?
Chờ tôi truy xét sổ sách của ông, rõ các khoản thu chi trong công ty, xem ông còn nổi hay không.
Dù gì tôi cũng chẳng có cảm gì với cái nhà này, ông đã dám ra loại chuyện táng tận lương tâm như thế, cũng đừng trách tôi độc ác
Muốn lấy tiền của tôi nuôi đứa con giả của ông ấy hả, nằm mơ!
Phần 2
Công ty của ba tôi rất lớn, còn sáng láng lộng lẫy, là một tòa nhà 4 tầng.
Khó trách Lục Chi có to chuyện cũng muốn ở lại cho bằng .
Tôi đã bắt đầu tính toán hoàn hảo kế hoạch vào đây thu thập bằng chứng rồi.
Năm ngày cũng hòm hòm rồi.
Nghĩ , tôi trực tiếp đề đơn xin nghỉ bệnh 1 tuần lên văn phòng mình đang việc.
Nghĩ đến việc 7 ngày nay không ngắm tên sếp đẹp trai nhà mình, tôi còn có chút tiếc nuối đấy.
Lục Chi Chi mới sáng sớm đã đưa tôi tới phòng Nhân sự, sắp xếp công việc cho tôi.
Theo như ý muốn của tôi, tôi đến đây thực tập, không kí hợp đồng lao , cũng không cần lập hồ sơ nhân viên.
Nhưng ta cũng không để mọi người biết danh tính thực sự của tôi.
Rõ ràng ba tôi đã dặn, tôi là người mới đến công ty thực tập rất dễ bị bắt nạt, lúc đưa tôi đến công ty, phải ý nhấn mạnh thân phận của tôi cho người khác hiểu.
Nhưng Lục Chi Chi vờ như không nhớ gì, đến hành lang không một bóng người mới áy náy với tôi:
"Chị ơi, chị sẽ không trách em chứ? Em sợ mọi người chị đi cửa sau, chĩa mũi nhọn vào chị, nên em mới không thân phận của chị ra."
À.
Cô dựa vào quan hệ giám đốc tài chính thì không sao, tôi đây đến thực tập không lương thì thành "đi cửa sau" rồi?
Bạn thấy sao?