Chị Dâu Vô Lý – Chương 7

7

 

Rất nhanh sau đó, Thời Hiểu Hy thật sự ly hôn với tôi.

 

Anh trai tôi nghề phát triển trò chơi, hai năm nay ngành không mấy khả quan, tiền mặt trong tay cũng chẳng có là bao.

 

Trong quá trình phân chia tài sản, Thời Hiểu Hy viện cớ ta là người nuôi con, cầu căn nhà mà tôi mua trước khi cưới phải thuộc về ta.

 

Căn nhà trị giá hơn ba triệu tệ đó có lẽ là tài sản đáng giá nhất của tôi.

 

Nói thật, tôi thấy Thời Hiểu Hy quá quắt. Ngày trước khi kết hôn với La Thành, ta không có của hồi môn nào, mà La Thành lại bỏ ra tận năm trăm tám mươi tám ngàn tệ.

 

Hiện tại, chuyện ly hôn tạm thời không bàn đến ai đúng ai sai, việc ngôi nhà hoàn toàn thuộc về Thời Hiểu Hy thì với một gia đình bình thường sẽ chẳng bao giờ đồng ý.

 

Thế , bố mẹ tôi lại bảo rằng họ không muốn can thiệp vào chuyện này, vì căn nhà đó đứng tên trai tôi nên để tự quyết định.

 

Cuối cùng, La Thành đã thực sự giao ngôi nhà cho Thời Hiểu Hy. Anh ấy là người rất trọng sĩ diện, nên càng không đời nào đòi lại sính lễ, gần như là ra đi tay trắng.

 

Tôi cảm thấy ấy đúng là "đại ngốc".

 

Nhưng La Thành chỉ bảo rằng đã mệt mỏi rồi, không muốn dây dưa mãi với Thời Hiểu Hy nữa.

 

Có lẽ là sự sắp đặt ngẫu nhiên của số phận, vì kể từ sau khi ly hôn, sự nghiệp của lại bắt đầu thăng tiến.

 

Thời gian trôi đi như cát trong tay, chẳng mấy chốc đã đến cuối năm, ngày cưới của tôi cũng gần kề.

 

Hôm đó, khi tôi đang cùng mẹ chồng tương lai chọn hộp quà cưới, thì bất ngờ nghe một giọng quen thuộc: “Mẹ, mẹ thấy cái này thế nào?”

 

Tôi quay lại và đúng như dự đoán, người chính là Thời Hiểu Hy.

 

Cô ấy ăn mặc diêm dúa, đi đôi bốt cao cổ và mang túi LV, tay ôm chặt một bà lão. 

 

Bà lão trông sắc sảo và khó gần, không ai khác ngoài mẹ ruột của Thời Hiểu Hy, cũng là mẹ vợ cũ của trai tôi.

 

Sau ly hôn, mẹ Thời Hiểu Hy từng đến sự vài lần, sau khi bị mọi người xung quanh phê phán thì bà cũng dừng lại.

 

Bà lão lựa chọn một số hộp quà rồi cầm lấy hộp Thời Hiểu Hy đưa cho, phàn nàn: “Một hộp mà bán giá gần trăm tệ, bên trong là vàng chắc?”

 

Nhân viên bán hàng vội giải thích: “Thưa bà, đây là loại cao cấp, bên trong toàn là chocolate Ferrero Rocher, nên giá cũng sẽ cao hơn.”

 

Thời Hiểu Hy đứng bên cạnh còn có một người đàn ông cao ráo, lại hỏi: “Anh , thấy sao?”

 

Đúng lúc này, ánh mắt của ta lướt qua tôi.

 

Tôi thản nhiên quay đi, coi như không nhận ra, hoàn toàn phớt lờ ta.

 

“Ô, chẳng phải đây là em chồng nhiều chuyện của con tôi hay sao?” Mẹ Thời Hiểu Hy khoanh tay, bước tới với vẻ mặt đầy ác ý.

 

Mẹ chồng tôi liếc họ một cái.

 

“Bà là mẹ chồng tương lai của La Vũ Tư nhỉ?” Mẹ Thời Hiểu Hy đẩy tôi sang một bên, giả vờ thân thiết với mẹ chồng tôi, “Nhận đứa con dâu như , tôi nghĩ bà chắc sẽ khổ dài dài. Bà chắc chắn không biết con bé này ở nhà mẹ ruột cay nghiệt thế nào đâu. Nếu không phải nó xúi bẩy thì con tôi sao có thể ly hôn?”

 

Tôi thực sự sửng sốt, 25 năm rồi mới lần đầu gặp người có thể bẻ cong sự thật tài đến .

 

ta dám ngay trước mặt mẹ chồng tương lai của tôi.

 

Đúng là chuyện lạ khó tin!

 

Nhưng chưa kịp lên tiếng, mẹ chồng tôi đã liếc mắt lạnh lùng và thẳng: “Tính cách của La Vũ Tư có như thế nào bà khỏi phải bận tâm. Còn việc con những chuyện vinh dự gì thì tôi cũng biết sơ qua rồi. Con lớn nhà chúng tôi ai gặp cũng khen là hiểu biết lý lẽ. Gặp phải gia đình như các người mới là vô phúc! Còn dám đi xỉa xói người khác, đúng là cả nhà quái đản.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...