Chị Dâu Vô Lý – Chương 2

2

 

Hồi chị ấy mới về dâu, đâu có ngang ngược như bây giờ, qua rất hiểu chuyện.

 

Gia cảnh của Thời Hiểu Hy không tốt, dưới chị ấy còn một người em trai, gia đình lại là nông dân ở quê.

 

Nhà chúng tôi không phải là gia đình giàu có gì, trong thành phố cũng sở hữu ba căn nhà, ba mẹ lại có lương hưu nên cuộc sống không hề thiếu thốn.

 

Khi chị ấy về dâu, của hồi môn chỉ là vài tấm chăn, ba mẹ tôi đã đưa cho nhà chị ấy 588.000 NDT tiền sính lễ, nghe số tiền đó chị ấy mang hết về nhà mẹ đẻ để mua một căn nhà cho em trai, chuẩn bị cưới vợ.

 

Nhưng gia đình chúng tôi không phải là những người không biết điều, số tiền sính lễ dùng thế nào là quyền của chị dâu, cả nhà đều không thêm lời nào.

 

Thế mà giờ đây chị ấy lại lấy sự tôn trọng của cả nhà lý do để sự, thậm chí xen vào chuyện ba mẹ tôi chuẩn bị của hồi môn cho tôi. Như thế có phải là quá đáng lắm không?

 

Tôi tức đến phát điên.

 

Ba tôi hút xong điếu thuốc, dập tắt đầu lọc rồi quay lại trấn an tôi: “Con à, chuyện này con không cần bận tâm, ba sẽ chuyện rõ ràng với con sau. Cứ tập trung chuẩn bị cho đám cưới với Trần Kỳ đi.”

 

Thời gian trôi qua mấy ngày, vì bận chuẩn bị cho đám cưới nên tôi cũng dần để chuyện này qua một bên.

 

Nghe tối hôm đó La Thành và Thời Hiểu Hy đã cãi nhau một trận lớn.

 

Sau khi cãi nhau, Thời Hiểu Hy đưa cháu trai tôi về nhà mẹ đẻ và mấy ngày nay không có tĩnh gì.

 

Ba mẹ bảo tôi đừng quan tâm, tôi vẫn nghe sự thật qua lời kể của em họ: "Chị Vũ Tư, chị không biết gì sao? Chị dâu về nhà mẹ đẻ là để ép thím phải bày tỏ quan điểm đấy. Chị nên chuẩn bị tinh thần đi, với thái độ cứng rắn của chị ấy, khả năng cao căn nhà của chị sẽ 'bay' mất thôi."

 

Mọi người đều nghĩ ba mẹ tôi hiền lành, lần này chắc chắn sẽ nhượng bộ Thời Hiểu Hy.

 

Tôi suy nghĩ một lát rồi quyết định gặp mặt chị dâu để chuyện.

 

Không phải để cãi nhau, mà chỉ đơn giản là một bữa ăn nhẹ nhàng, tâm sự đôi lời.

 

Chọn một lúc rảnh rỗi, tôi hẹn Thời Hiểu Hy gặp mặt ở nhà hàng.

 

Vừa đẩy cửa bước vào, từ xa tôi đã thấy Thời Hiểu Hy cùng cháu trai đang ngồi cạnh cửa sổ.

 

Lúc đó, chị ấy đang chuyện điện thoại: "Đúng , ấy hẹn con đấy. Mẹ yên tâm, con sẽ giữ vững lập trường của mình. Dù sao con cũng đã rõ với bố mẹ chồng rồi, nếu họ thực sự dám cho La Vũ Tư căn nhà, con sẽ ly hôn với La Thành.

 

Rõ ràng mẹ chồng con đã bị con dọa sợ, bà ấy nào dám để La Thành và con ly hôn thật chứ? Dù sao La Khang cũng là cháu nội của bà ấy, chắc chắn muốn đứa trẻ có một gia đình hoàn chỉnh. Mẹ cứ yên tâm, con tự biết xử lý."

 

La Khang chính là cháu trai tôi, năm tuổi.

 

Nghe thấy , tôi định bước tới thì chân bỗng chững lại.

 

Sau khi cúp máy, Thời Hiểu Hy cúi xuống với La Khang: "Khang Khang, lát nữa không chuyện với dì nhé."

 

"Sao ạ?"

 

"Dì con là người xấu, sau này không chuyện với dì nữa. Nếu dì có gì, con cứ như không nghe thấy, hiểu chưa?"

 

La Khang gật đầu, rồi chỉ vào bàn đầy đồ ăn: "Mẹ ơi, chúng ta gọi nhiều liệu có ăn hết không?"

 

"Không sao, dì con sẽ trả tiền. Cứ ăn thoải mái, không ăn hết cũng kệ đó." 

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...