Chị Dâu Thích Quan [...] – Chương 9

9

Lễ cưới diễn ra rất suôn sẻ, sắp hoàn thành thì có người đến quậy

“Cậu ấy không muốn.” Người đến mà tôi đoán là trai của cháu trai. 

Mọi người trong khán phòng đều ngơ ngác, dâu trên sân khấu thì nước mắt đã rưng rưng. 

“Em à, cuối cùng em cũng đến.” Cháu trai tôi lên tiếng. 

Cô dâu với giọng khóc hỏi: “Anh thích con trai? Vậy sao lại đồng ý kết hôn với tôi?” 

ấy chắc hẳn cũng đã mơ tưởng về cuộc sống hạnh phúc bên cháu trai tôi, thật đáng tiếc... 

Cháu trai rút một con dao trái cây từ trong túi ra, đâm về phía , vừa đâm vừa : “Ai phản đối tôi và em của tôi bên nhau thì đều phải chết, những người cản đường hạnh phúc của tôi đều phải chết.”

Cô dâu ôm bụng ngã xuống, máu nhuộm đỏ chiếc váy cưới trắng tinh. 

“Nếu không đồng ý kết hôn với , sao tôi có thể lấy nhiều tiền như , rồi trốn cùng với em của tôi? Cảm ơn nha, giờ đã vô dụng rồi.” 

Cháu trai tôi đã lấy số tiền mà chị dâu chuẩn bị để mua vợ cho nó, nó đã với ba mẹ dâu rằng sau lễ cưới sẽ đưa cho họ, ba mẹ dâu nghĩ rằng con họ đã kết hôn với nó, cộng với việc chị dâu khen ngợi cháu trai rối rít, họ hình dung chàng rể là một người tốt bụng và trung thực nên rất tin tưởng nó. 

Không ngờ lại có một cảnh tượng như xảy ra. 

Cảnh sát đến rất nhanh, vì có quá nhiều người gọi báo cảnh sát, họ nhanh chóng bắt cháu trai chưa kịp chạy trốn khỏi lễ cưới. Trong lúc cháu trai tranh cãi với cảnh sát, một viên cảnh sát bị cháu trai đâm bị thương. 

Tội trạng của cháu trai lại càng nặng thêm. 

May mắn thay dâu và viên cảnh sát bị thương đã đưa đi cấp cứu kịp thời, không có nguy hiểm đến tính mạng. 

Trong tù, cháu trai cầu gặp tôi, vừa gặp chưa kịp thăm hỏi gì nó đã mở miệng đòi hỏi:

“Cô ơi, bà nội rất có tiền, có thể cho tiền để bảo lãnh tôi ra không? Tôi là cháu của , sau này lớn tuổi tôi sẽ chăm sóc , tôi cầu xin , bỏ tiền ra bảo lãnh tôi đi, một ngày không gặp em của tôi tôi thấy khó chịu lắm.” 

Tôi không trực tiếp trả lời hắn, mà lại hỏi một câu mà tôi luôn thắc mắc: “Tại sao cậu lại thích con trai?” 

“Từ nhỏ tôi đã thấy ba mẹ chuyện đó, họ có vẻ rất thích, tôi cũng rất tò mò không biết chuyện đó sẽ ra sao. Năm mười ba tuổi, tôi gặp một , mọi người đều ấy thích tôi, tôi muốn thử xem có thoải mái không tôi không cảm thấy gì cả.” 

“Từ đó trở đi, mỗi khi nghĩ đến ba mẹ chuyện đó hay khi nhớ lại việc tôi với kia, tôi đều cảm thấy cực kỳ ghê tởm. Nhưng có một lần tôi và đi KTV, đó là lần đầu tiên tôi gặp em của tôi, không biết sao khi thấy cậu ấy tôi lại có cảm giác, nên tôi thử một lần, không ngờ lại thấy thích.”

“Từ đó tôi đã thích chuyện đó với đàn ông, cảm giác thật sự không thể tưởng tượng nổi.” 

“Cô ơi, chắc không có đàn ông nhỉ? Nếu bảo lãnh tôi ra ngoài, tôi có thể cho thử cảm giác chuyện đó, tôi không chê đâu, cầu xin , hãy bảo lãnh tôi ra ngoài.” 

Tôi mỉm : “Tôi không thể bảo lãnh cậu, vì tiền của tôi đã đưa cho bà nội cậu rồi.” 

Tất nhiên là phải tạo thêm một chút oán hận, nếu không thì sao giải quyết sự thù hận trong lòng tôi chứ.

Nói cho cùng cũng phải nhờ vào cách giáo dục của chị dâu tôi. 

Tôi không cho rằng xu hướng dục của cháu trai là đúng hay sai, xu hướng tính dục không có lỗi, lỗi là ở chỗ nó sinh ra trong một gia đình coi trọng con trai, luôn khao khát có một đứa con trai để nối dõi tông đường, và nó bị giáo dục thành kẻ dị dạng hiep dam người khác lúc mới mười ba tuổi, sau có còn có mấy tư tưởng kinh tởm như muốn thử với tôi này kia chỉ vì muốn tôi bảo lãnh nó.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...