Có một lần cháu trai thua game, như thường lệ lại đập điện thoại, kết quả điện thoại văng trúng chân chị dâu vừa mới vào cửa chuẩn bị gọi cháu trai ăn cơm.
Chân phải của chị dâu bị gãy xương, chị tôi còn cưng chiều kêu không phải lỗi của nó đâu, là do tự chị ta đi đứng không cẩn thận.
Về việc này tôi cũng chỉ có thể , chị ta đáng đời.
Đó là cái giá mà chị ta phải trả.
8
Tôi lại nghĩ rằng, sau sự việc này tôi sẽ không bao giờ có liên quan gì đến gia đình này nữa, tôi đã sai.
Lần nhận điện thoại từ mẹ tôi là khi cháu trai tròn mười tám tuổi.
“Nam à, thằng Bảo sắp kết hôn rồi, con vẫn nên về nhà tham dự lễ cưới của thằng bé đi kẻo bị người ta thấy lại bàn tán, chúng ta là một gia đình mà không hòa thuận.”
Ba mẹ tôi rất coi trọng thể diện, nhất là trong những việc lớn như thế này. Tôi hiểu rõ rằng nếu không về tham dự lễ cưới của cháu trai, họ nhất định sẽ tìm đủ mọi cách để kéo tôi về nhà.
Cuối cùng tôi vẫn quyết định về.
Cháu trai tôi giờ đã trở thành một cậu bé nặng hơn hai trăm cân.
Khi tôi đến, nó không thèm tôi lấy một cái, chỉ chăm chăm cúi đầu nhắn tin, nó vẫn sử dụng chiếc điện thoại iphone đời mới nhất. Trong những năm qua, ba mẹ và chị dâu đã chăm sóc cháu trai, dẫn đến nhiều mâu thuẫn giữa hai thế hệ.
Buổi tối mẹ tôi lén lút với tôi rằng, dâu của cháu trai là người đã mua bằng giá cao.
Vì vào thời điểm trước sinh nhật của cháu trai, nó đã dẫn một cậu con trai về nhà, đó là trai của mình.
Chị dâu lúc đó đã đuổi người ta ra khỏi nhà.
Chị ta không thể đánh lại cháu trai, chỉ có thể khóc lóc, nghĩ rằng dùng nước mắt của mẹ trói buộc để ép con trai cưới một nàng dâu cho chị, cuối cùng chị dâu tôi phải thỏa hiệp, đáp ứng cho cháu trai đổi điện thoại mới cộng thêm mười vạn mới có thể để nó chấp nhận cuộc hôn nhân này.
Bé là họ hàng xa với chị dâu, năm nay mười tám tuổi, bởi vì nhà bé nghèo nên không đi học, phải đi thêm từ sớm, chị dâu tôi bé có mông to, bộ dáng xinh đẹp, là một con mắn đẻ, thế là chị dâu thương lượng với ba mẹ bé, bỏ ra tám mươi vạn tệ sính lễ mua đứt bé.
Mấy năm nay tính cháu trai tôi ngày càng bạo lực, tôi cảm thấy nó không dễ dàng chấp nhận kết hôn với bé như thế, tôi nhớ lại năm nó mười ba tuổi đã cuop hiep một bé khác, thì sao nó có thể thích người đồng giới ?
Mẹ tôi vẫn đang chê bai cách giáo dục của chị dâu đối với cháu trai trong suốt những năm qua.
Thường thì con trai mười tuổi đã phải ngủ tách riêng ba mẹ mình ra, chị dâu không cho nó ngủ riêng đến tận bây giờ, trong những năm này, ba mẹ cháu không hề tránh né chuyện đó trước mặt nó.
Mẹ tôi cho rằng chính vì mà cháu trai không hứng thú với phụ nữ, bà lại thấy việc chị dâu mua vợ cho cháu trai là rất đúng đắn, sớm cho cháu trai sinh con trai, để bốn thế hệ sống chung một nhà (tứ đại đồng đường). Bao nhiêu người sẽ phải ghen tị chứ?
Hài thật đấy, không biết nhà tôi có mỏ vàng mỏ bạc hay ngôi vị hoàng đế từ bao giờ mà bày đặt tứ đại đồng đường? Rồi còn nối dõi? Rạng danh tổ tông?
Tôi mẹ tôi ngốc, họ nào chẳng biết tính cách của cháu trai ra sao, sao nó có thể dễ dàng chấp nhận việc kết hôn với phụ nữ chứ? Hơn nữa là một người phụ nữ mà do họ sắp đặt cho nó.
Nói gì thì , trong nhà có ngôi vị nào để kế thừa đâu, những năm qua số tiền đổ vào cháu trai đã đủ để khiến gia đình lâm vào cảnh nợ nần. Ba tôi vẫn phải thêm ngoài để hỗ trợ gia đình.
Cháu trai thì cầm trên tay chiếc iPhone mới nhất, trong khi điện thoại của bố mẹ và chị dâu là những mẫu cũ từ năm năm, sáu năm trước.
Mỉa mai thật đấy!
Bạn thấy sao?