Chị Dâu Quyến Rũ [...] – Chương 2

Bất ngờ đấy.

Dưới sự nài nỉ dai dẳng của tôi, cuối cùng hai em cũng đồng ý đi xem phim cùng tôi.

Trì Thanh lái xe đến rạp chiếu phim.

Tôi mở app chọn phim, quay sang hỏi Trì Thiết: “Em thích thể loại nào?”

Cậu ấy nhắm mắt, dựa vào ghế: “Thể loại nào cũng , chị hỏi em đi.”

Tôi không khỏi nhíu mày, không lẽ cậu ấy là kiểu cuồng trai à?

Ba người cùng đi xem phim, đến mức nhân viên bán vé cũng ngơ ngác.

Vào rạp, tôi ngồi ở giữa.

Vừa chăm xem phim, tôi vừa cố đưa bắp rang cho Trì Thiết ở bên trái, vô chạm nhẹ vào môi cậu ấy.

Bóng tối bao trùm, đột nhiên có người nắm lấy cổ tay tôi, giọng lạnh lùng vang lên bên tai:

“Chị dâu, chị nhận nhầm người rồi, trai tôi ở bên phải cơ.”

Từ bên phải, giọng Trì Thanh nghiến qua kẽ răng: “Em , trai em ở đây này.”

Tay cậu ta siết lấy cánh tay tôi, gằn giọng: “Cậu có thể kiềm chế chút không? Định đội nón xanh cho tôi ngay trước mặt tôi à?”

Nhưng tôi đâu dễ dàng bỏ cuộc như thế.

Sau khi xem phim xong, chúng tôi vào một nhà hàng ăn trưa.

Phớt lờ ánh mắt cảnh cáo của Trì Thanh, tôi ngồi sát Trì Thiết.

“Em xem muốn ăn gì, chị gọi cho em nhé?”

Trì Thiết lãnh đạm đáp: “Chị dâu, không cần đâu, em tự chọn . Chị gọi món trai thích ăn là .”

“Ai thèm quan tâm cậu ta.”

“Khụ, Thẩm—Mộ.” Trì Thanh nhấn mạnh tên tôi, giọng đầy cảnh cáo.

Cậu ta kéo tôi lại, thấp giọng châm chọc: “Cậu có thể đừng có bộ dạng chưa từng thấy đàn ông bao giờ không?”

Tôi cũng không chịu thua: “Tất nhiên rồi, sao nhiều bằng số đàn ông mà cậu từng gặp .”

Buổi chiều đi dạo một lúc, tôi thấy nhà ma liền nảy ra ý tưởng.

Ba người cùng nhau bước vào nhà ma tối om, giơ tay không thấy ngón.

Trì Thanh đi trước, tôi nhân cơ hội nắm lấy tay người bên cạnh.

Cậu ấy rõ ràng cứng đờ lại.

Tôi cố ý gọi sai tên: “Em sợ quá, Trì Thanh ơi!”

Trì Thanh ở phía trước quay đầu: “Sợ thì mau theo sát đi.”

Trong bóng tối, thỉnh thoảng có bóng ma nhảy ra hù dọa.

Tôi thuận thế nhào vào lòng Trì Thiết.

Cảm nhận nhịp tim nhanh của cậu ấy, tôi ghé sát tai cậu ấy : “Trì Thanh, tim em đập nhanh quá đấy!”

Trên suốt quãng đường đi, cậu ấy không hề buông tay tôi ra.

Hehe, có vẻ như kế hoạch của tôi đã thành công rồi.

Ra khỏi nhà ma, Trì Thanh khuôn mặt đỏ bừng của Trì Thiết, khó hiểu hỏi:

“Triết, sao mặt em đỏ ?”

Trì Thiết chạm vào mặt mình, ánh mắt lảng tránh.

Tôi đầy đắc ý: “Chắc là bị dọa sợ trong nhà ma thôi.”

“Nó từ nhỏ đã gan dạ, chưa từng sợ mấy thứ này.”

Trì Thiết không dám tôi: “Em không sao, trong đó ngột ngạt quá, em chỉ thấy hơi nóng thôi.”

“Mau đi đi, về nhà thôi.”

Cậu ấy bước nhanh về phía trước.

Tôi thầm trong lòng.

Chỉ có Trì Thanh là còn ngơ ngác: “Trong đó nóng sao? Sao tôi lại thấy lạnh nhỉ?”

5

Trì Thanh có việc nên sẽ về muộn một chút.

Tôi và Trì Thiết về nhà trước.

Trong nhà không có ai.

“Bố mẹ tôi đi chơi vẫn chưa về.”

Trì Thiết giơ điện thoại lên, là tin nhắn của bố mẹ cậu ấy gửi.

Khóe môi tôi không kìm mà nhếch lên.

Một cơ hội tuyệt vời để ở riêng thế này, đúng là ông trời cũng giúp tôi mà!

Bữa tối vẫn chưa có gì, Trì Thiết quyết định tự xuống bếp nấu ăn để tiếp đãi tôi – vị khách này.

Tôi hào hứng chạy vào phụ cậu ấy, may mà cậu ấy cũng không từ chối.

Cậu ấy xào rau, tôi nhặt rau, trong lúc đó, Trì Thiết không còn cố ý né tránh tôi nữa.

Hy vọng lại lóe lên trong lòng tôi.

Thì ra tôi và cậu ấy cũng có thể hòa hợp đến .

Sau hơn một tiếng bận rộn, cuối cùng chúng tôi cũng ngồi xuống bàn ăn.

“Chị nhắn hỏi xem em khi nào về đi.”

Tôi lấy điện thoại ra nhắn tin cho Trì Thanh:

【Mua cho tôi một cốc trà sữa về nhé, tôi muốn uống dâu tây yakult.】

Cậu ta lập tức trả lời:

【Cậu cố đúng không? Tôi sắp về đến cửa nhà rồi!】

Thực ra tôi đã chọn một tiệm trà sữa xa tít, chỉ ở trung tâm thành phố mới có.

【Không quan tâm, tôi chỉ muốn uống. Nếu không mua , hậu quả cậu tự chịu.】

Nhắn xong, tôi ngẩng đầu lên với Trì Thiết:

“Anh em bảo vẫn còn bận, chắc sẽ về trễ, bảo chúng ta cứ ăn trước.”

Chỉ cần Trì Thanh không có mặt, cậu ta sẽ không thể cản trở tôi!

Tôi nếm thử món ăn Trì Thiết nấu, hương vị rất ngon.

“Không ngờ em nấu ăn giỏi như .”

“Cũng là do mấy năm du học mà học thôi. Anh tôi cũng nấu ăn khá lắm.”

“Ai em chắc chắn sẽ rất hạnh phúc.”

“Chị dâu ở bên tôi cũng sẽ rất hạnh phúc.”

Tôi cạn lời.

Trì Thiết cái gì cũng tốt, chỉ có một điểm trừ chí mạng: Ba câu không rời trai!

Tôi lại mất hết lực, chỉ có thể tập trung vào ăn uống.

Lúc này, Trì Thiết đột nhiên nhận ra tôi không đũa vào một món nào đó, cậu ấy cẩn thận nhặt bớt rau mùi ra khỏi đĩa.

“Xin lỗi, quên mất chị không ăn rau mùi.”

Tôi sững sờ: “Em biết tôi không ăn rau mùi?”

Trì Thiết mím môi: “Chỉ là cờ thấy hôm qua chị nhặt rau mùi ra thôi.”

Tinh tế đến , sao tôi có thể không thích cậu ấy chứ!

Tôi đặt đũa xuống, ngẩng đầu cậu ấy:

“Vậy em thực sự không có một chút suy nghĩ nào khác về tôi sao?”

Ánh mắt Trì Thiết tôi đầy phức tạp.

“Chị là của tôi, sao tôi có thể…”

Nhìn bộ dạng nghiêm túc của cậu ấy, tôi bỗng nhiên muốn trêu chọc cậu ấy một chút.

“Vậy tại sao trong nhà ma, em không buông tay tôi?”

“Trì Thiết, em biết rõ đó là tôi, tại sao không đẩy tôi ra?”

Khuôn mặt Trì Thiết cuối cùng cũng có chút dao , hàng mi khẽ run.

“Chị biết đó là tôi, mà vẫn…”

Tôi nhếch môi:

“Đúng , tôi cố ý. Nhưng mà, em cũng không phải vô tội đúng không?”

Trì Thiết cắn chặt môi, trông như sắp sụp đổ.

Bộ dạng đó, thật sự khiến người ta muốn trêu chọc thêm một chút.

“Chị dâu, chị nhầm rồi. Tôi không phải người như .”

Đúng lúc này, cửa mở ra.

Trì Thanh về rồi!

“Trà sữa dâu tây của cậu đây! Tôi đã đến cửa nhà rồi mà cậu còn bắt tôi quay lại mua, đúng là hành tôi chết mất!”

Thật sự cảm ơn nhé, đúng lúc lắm luôn!

Tôi vừa quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt vừa giận vừa tức của Trì Thiết.

Cậu ấy không thèm để ý đến tôi nữa, đứng dậy đi thẳng ra phòng khách.

6

Ngay sau đó, bố mẹ Trì cũng về đến nhà.

Những ngày qua diễn riết cũng thành quen, tôi đã hoàn toàn nhập vai, ngay lập tức chạy tới tám chuyện với hai bác.

Đúng lúc bộ phim mà hai bác đang theo dõi bắt đầu, thế là mọi người cùng nhau ngồi xuống xem.

Nhưng sao tiết phim này lại thấy quen quen mà còn drama dữ trời?

Trong phim, người vợ lén lút ngoại với em trai của chồng, cuối cùng bị chồng và cả bố mẹ chồng bắt tại trận.

Trên màn hình đang diễn ra một màn đấu tố căng đét:

“Cô là chị dâu nó! Sao có thể chuyện đó với em chồng mình? Cô còn mặt mũi nào đối diện với nó không?”

“Còn con nữa! Rõ ràng biết chị ấy là chị dâu con, mà vẫn qua lại với ta, cạn tàu ráo máng thế à?”

“Bố mẹ, con và chị ấy thật lòng nhau!”

Từng câu thoại càng nghe càng mất mặt, mà bố mẹ Trì coi đến là say mê.

Trì Thiết thì đổ cả mồ hôi lạnh.

Tôi ngồi đối diện cậu ấy, tranh thủ nhắn tin:

【Em có thể đừng lúc nào cũng trốn tránh tôi không?】

Trì Thiết liếc điện thoại, lập tức tắt màn hình, còn lén quanh như thể chuyện gì khuất tất.

Sao mà đáng thế chứ! Càng tôi muốn trêu cậu ấy hơn.

【Tôi thực sự thích em, em không thể cho tôi một cơ hội sao?】

【Tôi với em còn chưa kết hôn, tất cả vẫn còn kịp mà.】

Chuỗi tin nhắn liên tiếp khiến Trì Thiết lại phải mở điện thoại.

Đúng lúc này, Trì Thanh ngồi bên cạnh ghé đầu qua xem.

“Này, em đương à? Cái kiểu che giấu này đúng là khả nghi đấy.”

Trì Thiết lập tức bật dậy, ôm chặt điện thoại vào ngực:

“Anh nghĩ nhiều rồi! Em thấy buồn ngủ, đi ngủ trước đây!”

Trì Thanh: “…”

Mới 9 giờ tối mà đã kêu buồn ngủ?

Sau khi về phòng, Trì Thiết cuối cùng cũng trả lời tin nhắn của tôi:

【Sau này đừng mấy lời đó nữa. Tôi sẽ không chuyện có lỗi với tôi!】

Chậc, hình như tôi trêu quá tay rồi.

Nếu cứ tiếp tục ép cậu ấy, có khi phản tác dụng mất.

Tôi lại ngồi xem một chút drama cùng bố mẹ Trì, rồi cũng lên lầu.

Vừa vặn đụng ngay Trì Thiết từ phòng tắm bước ra.

Rõ ràng cậu ấy vừa mới tắm xong, trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm, để lộ phần thân trên cơ bắp săn chắc, từng múi bụng rõ nét.

Tôi dán mắt cậu ấy, không hề che giấu ánh của mình.

Cơ hội hiếm có thế này, không phí lắm!

Tôi liếm môi, thật lòng khen một câu:

“Dáng em đẹp thật đấy.”

Cậu ấy như không nghe thấy, tôi thì lại đứng chặn ngay lối vào phòng.

“Chị say rồi.”

Tôi say à? À đúng rồi, lúc nãy có uống cùng bố Trì hai ly.

Nhưng tôi vẫn rất tỉnh táo.

Và tôi thực sự rất muốn hôn cậu ấy.

Nghĩ là , tôi đứng lên, hôn nhẹ một cái.

Môi cậu ấy mềm thật đấy.

Trì Thiết kinh ngạc đến sững sờ, gương mặt hết đỏ rồi xanh rồi lại chuyển sang trắng.

Thật sự là biểu cảm đặc sắc vô cùng.

Tôi còn chưa kịp tiếp tục, đã bị cậu ấy đẩy mạnh vào cánh cửa:

“Chị dâu, chị quyến rũ tôi như , tôi có biết không?”

Tôi chớp mắt, :

“Anh em sẽ không để ý đâu.”

“Nhưng tôi để ý!”

Nói xong, cậu ấy chớp nhoáng chui vào phòng, khóa cửa lại, để tôi một mình đứng ngoài hành lang.

Haiz, Trì Thiết quá nguyên tắc rồi.

Đội cái danh Trì Thanh mà theo đuổi cậu ấy, đúng là khó như lên trời.

Tôi nhất định phải nghĩ ra cách khác!

7

Trì Thiết bắt đầu tránh mặt tôi.

Nhắn tin cũng không thèm trả lời.

Xem ra cậu ấy quyết tâm giữ khoảng cách với tôi rồi.

Đến một cơ hội để tôi xin lỗi cũng không có.

Buổi tối, mẹ Trì đang đồ ăn khuya.

“Trì Thanh, con lên gọi em xuống ăn đi.”

Đây đúng là cơ hội tuyệt vời!

Tôi lập tức chặn Trì Thanh lại: “Để con đi cho.”

Gõ cửa, không ai trả lời.

Tôi thử vặn tay nắm cửa, không khóa.

Thế là tôi đi thẳng vào.

Trì Thiết nằm nghiêng trên giường, dường như đã ngủ say.

Ánh đèn rọi xuống sống mũi cao thẳng của cậu ấy, hàng lông mi dài tạo thành một mảng bóng mờ, trông ngoan ngoãn vô cùng.

Ngay cả khi ngủ, cũng đẹp trai đến .

Nếu tôi không có cậu ấy, chẳng phải cả đời này tôi sẽ hối hận sao?

Dù gì cậu ấy cũng đang ngủ, sờ một chút chắc không sao đâu nhỉ?

“Chị dâu định tôi đến bao giờ?”

Giọng đột ngột vang lên tôi giật mình, vội rụt tay lại.

“Em giả vờ ngủ gì?”

Trì Thiết mở mắt, khóe môi cong lên đầy trêu chọc:

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...