Sau khi bức ảnh Tống Kỳ hôn cùng trường lộ ra, ta thờ ơ giải thích với tôi.
"Chỉ là một trò chơi ở quán bar thôi. Nếu em nhất quyết nghĩ là thật thì cũng chẳng thể gì ."
Sau này, tôi không bao giờ hỏi ta về scandal của ta nữa.
Phải đến khi chuyện ngoại với cùng trường ở khách sạn bị phanh phui, ta mới chủ gọi điện giải thích với tôi.
Lúc ấy tôi đang ngồi trên đùi trai ta, hôn ấy.
Người đàn ông nắm cằm tôi mỉm dịu dàng.
"Tên nhóc đó gọi đúng lúc này, chắc là muốn xử nó đây!"
Tống Kỳ nghe thấy lập tức tỏ ra tức giận. "Em dám đi với thằng chế.t tiệ.t nào?!"
Hay lắm…
Anh trai của đấy…
1
Sau khi thấy bức ảnh Tống Kỳ hôn người khác, tôi vội chạy đến quán bar.
Khoảnh khắc tôi mở cửa, bầu không khí trong phòng đông cứng lại.
"Sao em tới đây ?"
Tống Kỳ ngồi ở nơi có ánh đèn mờ ảo, ngậm điếu thuố,c.
Ngồi bên cạnh ta là nữ chính trong ảnh - Đường Đường.
"Bạn trai em hôn người khác rồi. Em không thể đến gặp ta sao?"
Tôi bước tới, đặt điện thoại của mình trước mặt Tống Kỳ.
Anh ta liếc nó, mỉm bất cần.
"Chỉ là một trò chơi thôi. Nếu em cứ nhất quyết nghĩ là thật thì chẳng thể gì ."
Đường Đường ngồi cạnh Tống Kỳ, giọng còn ngọt hơn cả tên ta.
"Chị thật là bảo thủ. Anh Tống Kỳ và em là do chơi game, ảnh đó chỉ là sai lệch thôi…"
Tôi không trả lời câu của ta.
Cô ta có chút ngượng ngùng mà im bặt.
Tống Kỳ hừ nhẹ một tiếng, ném chiếc bật lửa mà ta đang nghịch lên bàn.
“Tới tận đây, ý em là gì?”
Cũng có những lời xì xào đổ lỗi từ những người cùng chơi.
Cuối cùng, trai của Tống Kỳ cũng đứng ra giải quyết ổn thỏa, kéo tôi ngồi xuống xin lỗi.
Không khí lại trở nên sôi .
Nhưng lần này đến lượt tôi.
"Chị dâu, bây giờ chị phải chọn chàng trai gần chị nhất rồi hôn hắn!"
Chàng trai lên tiếng, nháy mắt với tôi một cách mơ hồ, ra hiệu cho tôi Tống Kỳ ở bên trái.
Nhưng người bên phải tôi cũng là con trai.
Mọi người đều chắc chắn rằng tôi sẽ hôn Tống Kỳ.
Bao gồm cả ta.
Tống Kỳ bình tĩnh lắc ly r.ượu trong tay, trên môi nở nụ khinh thường, không tôi.
Trong lúc tôi đang như đứng trên lửa, chàng bên phải có mái tóc bạc đột nhiên mỉm , ghé sát vào tai tôi.
“Tôi sẽ không thực sự hôn em đâu, chỉ là nhầm chỗ thôi.”
“Chẳng lẽ em muốn xấu hổ như thế này mãi sao?”
Tôi mím môi, có chút run rẩy.
Ngay khi tôi đang cố gắng đến gần ấy hơn, một bàn tay đột nhiên kéo vai tôi với một lực rất lớn.
Ôm tôi thật chặt.
Tống Kỳ chàng trai tóc bạc, không .
"Anh, không biết đây là của em à?"
Anh ta nhún vai giận dữ.
"Vậy sao? Nếu cậu có , sao cậu còn hôn người khác nữa?"
Trước khi Tống Kỳ sắc mặt hoàn toàn sa sút, đã có rất nhiều người đứng ra giải quyết ổn thỏa trước khi ta tức giận.
2
"Lâm Nại, nếu em muốn dùng người đàn ông khác để cố ý chọc giận để khiến ghen tị, có thể rõ ràng với em, điều đó là không thể."
Tống Kỳ buông tôi ra, chế nhạo.
Tôi ta.
“Vậy tại sao lại ngăn em hôn ấy?”
Tống Kỳ nghe thấy điều này, tiến lại gần.
Như thể đang trêu chọc một con mèo, ta dùng mu bàn tay xoa xoa một bên mặt tôi.
Anh thì thầm khe khẽ:
"Nhìn sự miễn cưỡng trong mắt em khi đó kìa. Anh lại không biết em bảo thủ như thế nào sao? Em có thực sự muốn hôn người lạ không?"
Tôi thấy sự khinh thường trong mắt ta.
“Anh chỉ giúp em thôi, em .”
Thái độ thản nhiên của ta càng tôi thất vọng hơn.
Tôi không khỏi siết chặt váy lại.
Hóa ra... tôi đang sống theo kiểu giữ mình cổ hủ mà người ta .
Trong giây lát, tôi muốn ra vẻ thờ ơ rồi hôn chàng trai xa lạ bên phải mình.
Sau đó tát vào mặt Tống Kỳ ở nơi công cộng.
Nhưng đó có lẽ những gì họ là đúng.
Tôi bảo thủ, không thể .
…
Giây tiếp theo, Tống Kỳ lại chọn.
"Anh Tống, phải ăn bánh quy sô với đầu tiên bên trái , nó phải ngắn hơn 1 cm..."
Bên trái ta là Đường Đường.
Tống Kỳ thậm chí còn không thèm ngước mắt lên.
Anh ta ấn vào gáy Đường Đường đang đỏ bừng, cắn một miếng bánh quy.
Lần này tôi đã thấy rõ ràng.
Dù ngồi gần nhau chúng tôi chắc chắn không có nụ hôn nào cả.
Nhưng nó không còn quan trọng nữa.
Bạn thấy sao?