9
Cô ấy vỗ vai tôi an ủi:
"Cô có năng lực, cứ chờ thêm một chút, cơ hội sẽ đến."
Ngọc Diệp vừa nhậm chức đã muốn "thể hiện quyền lực".
Cô ấy ngừng các dự án tôi đang phụ trách.
Sau đó, lệ đưa một người thân của mình vào trợ lý cho tôi.
Nói trắng ra, muốn người của tiếp nhận các dự án, và cuối cùng thay thế vị trí của tôi.
Cuối tuần, khi đi ăn với Châu Nghiễn, tôi than phiền đôi chút.
Anh an ủi tôi trước, rồi :
"Nếu công ty chỉ trọng các mối quan hệ, không coi trọng năng lực, có lẽ em không cần phải ở lại nữa. Trùng Khánh vẫn còn vài công ty tương tự, tuy quy mô nhỏ hơn, có tiềm năng phát triển. Hay em thử viết CV, giúp em gửi?"
Dù chỉ lớn hơn tôi một tuổi, cách hành xử của rất điềm đạm và chín chắn.
Anh không chỉ an ủi, mà còn đưa ra giải pháp cho vấn đề của tôi.
Anh tiếp tục :
"Một cách khác là em tự đến gặp tổng giám đốc để đấu tranh. Nếu họ vẫn chọn nghe theo người khác mà không tin tưởng em, thì dù em rời đi cũng không hối tiếc."
Tôi nghĩ, đã đến lúc mình phải hành .
Nếu họ cố ý khó tôi, dù rời đi, tôi cũng phải để lại dấu ấn rõ ràng.
Sau khi cân nhắc kỹ, tôi quyết định phải rõ một số điều.
Kể từ ngày đọc bức thư từ trại trẻ mồ côi gửi phó tổng Trình, tôi đã nghi ngờ thân phận thật sự của Từ Dương.
Nếu ông ta sẵn sàng từ bỏ nguyên tắc để đề bạt một người không có năng lực như Ngọc Diệp trưởng phòng, tại sao không trực tiếp đưa Từ Dương vào công ty?
Nếu Từ Dương thực sự là cháu ruột của ông, chẳng phải bà vợ tổng giám đốc – người vẫn luôn thân thiết với ông – cũng sẽ tạo điều kiện giúp đỡ ta sao?
Càng nghĩ, tôi càng thấy khả năng thân phận của Từ Dương không đơn giản.
Tôi nhớ lúc trước, khi còn hẹn hò với Từ Dương, tôi đã từng thấy chứng minh thư của ta.
Địa chỉ trên đó vẫn còn in rõ trong đầu tôi.
Tôi một thám tử tư điều tra.
Không lâu sau, tôi nhận kết quả.
Thông tin xác thực đúng như tôi nghi ngờ: Từ Dương không phải cháu trai, mà là con ruột của phó tổng Trình.
Trong giấy khai sinh của Từ Dương, phần khai cha mẹ có ghi tên cha là Trình Bá Viễn – chính là phó tổng Trình.
Họ của Từ Dương là theo mẹ.
Mẹ của Từ Dương hiện vẫn sống tại địa chỉ ghi trên chứng minh thư của ta, bà bị vấn đề về thần kinh, phải nhờ một người thân chăm sóc.
Hóa ra đây lại là một câu chuyện "kẻ bội bạc".
Khi mẹ của Từ Dương gặp phó tổng Trình, bà mới 16 tuổi.
Ông ta đã dùng vẻ ngoài và những lời ngọt ngào để dụ dỗ bà nghỉ học, đi kiếm tiền để nuôi ông ăn học đại học.
Năm bà 18 tuổi, bà sinh Từ Dương ngoài giá thú.
Khi Từ Dương lên 8 tuổi, phó tổng Trình đã ngoại và bỏ rơi mẹ con họ.
Sau khi chia tay, mẹ của Từ Dương bị sốc tinh thần nghiêm trọng, dẫn đến trạng hiện tại.
Bạn thấy sao?