Chế Độ Chia Đôi [...] – Chương 3

3

 

Tôi gượng, vừa vừa phàn nàn với phó tổng:  

 

"Phó tổng Trình, từ khi chị Ngọc điều đến thành phố Lăng mở rộng thị trường, vị trí trưởng phòng thị trường vẫn bỏ trống. Nếu tôi thăng chức, chắc chắn cuộc sống của cháu trai ông sẽ có bước tiến vượt bậc đấy!"  

 

Sắc mặt phó tổng Trình chợt trầm xuống, hồi lâu không gì.  

 

Việc nhân sự ông ấy có quyền góp ý không có quyền quyết định, nhất là các vị trí quản lý như trưởng phòng.  

 

Mặc dù tôi là nhân viên chăm chỉ nhất công ty, với kinh nghiệm hiện tại, để lên chức trưởng phòng thị trường vẫn còn thiếu một chút.  

 

Ông ấy chọn tôi vì thấy tôi có tiềm năng, định trong giai đoạn tôi còn nỗ lực việc thì để tôi "nuôi" Từ Dương.  

 

Tôi cố "thách thức" ông ấy.  

 

Nếu ông ấy dám đề bạt một trẻ không đủ kinh nghiệm, người đầu tiên không bỏ qua ông ấy chính là vợ ông – tổng giám đốc.  

 

Tôi từng nghe đồng nghiệp kể, phó tổng Trình từng để ý một thực tập sinh trẻ.  

 

Ông ấy lệ, điều ấy về thư ký trong văn phòng phó tổng.  

 

Hai người còn chưa kịp vượt qua mức nắm tay thì đã bị tổng giám đốc "xử đẹp".  

 

đó bị đuổi việc.  

 

Còn phó tổng Trình bị đình chỉ nửa năm.  

 

Nếu lần này ông ấy dám lệ đề bạt tôi, ông ấy chắc chắn sẽ bị tổng giám đốc mắng té tát.  

 

Còn tôi, tôi không sợ.  

 

Bởi tôi biết ông ấy sẽ không dám.  

 

Đặc biệt là không vì một người cháu mà hỏng tiền đồ của mình.  

 

Phó tổng Trình không gì thêm, chỉ phẩy tay bảo tôi ra ngoài, rằng ông sẽ xem báo cáo sau.  

 

---

 

Sau này tôi mới nhận ra, phó tổng Trình và Từ Dương đều có bản lĩnh "mặt dày" như nhau.  

 

Phó tổng vừa bị tôi phản bác không gì, thì Từ Dương đã tìm cách lành.  

 

Anh ta mang theo một bó hoa và một bát canh hầm tới công ty tôi.  

 

Công ty tôi cấm người ngoài tùy tiện ra vào.  

 

Khách phải có lịch hẹn trước và lễ tân dẫn vào.  

 

Còn khách lẻ thì chỉ tiếp ở phòng chờ.  

 

Có vẻ phó tổng Trình đã nhắc trước với lễ tân, nên Từ Dương vào thẳng.  

 

Từ Dương đặt bó hoa và bát canh lên bàn việc của tôi.  

 

Anh ta toe toét:  

"Mộng Kỳ, đừng giận nữa. Anh như cũng là vì tốt cho cả hai. Bây giờ nam nữ bình đẳng, em cũng không muốn người ta bảo em là người lợi dụng, đúng không? Có thể lúc đó diễn đạt chưa khéo, em tha thứ cho nhé."  

 

Tôi chắc chắn sẽ không thỏa hiệp.  

 

Tôi tìm một nửa của mình không phải để lợi dụng họ.  

 

Càng không muốn ai phải nuôi mình.  

 

Hai người có thể cùng xây dựng một gia đình, tôi không bao giờ chấp nhận một người tính toán chi li với mình.  

 

Tôi muốn một mối quan hệ đơn giản, chân thành, hỗ trợ lẫn nhau.  

 

Chứ không phải tôi việc hết mình, còn đối phương suốt ngày chỉ nghĩ cách moi tiền từ tôi.  

 

Tôi hét to:  

 

"Bảo vệ đâu? Hôm nay không ai việc à? Ai để người không phận sự vào đây ?"  

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...