Chế Độ Chia Đôi [...] – Chương 10

10

 

Điều khiến tôi bất ngờ hơn là danh tính của người phụ nữ mà phó tổng Trình ngoại năm đó.

 

Bà ấy chính là Hà Quyên Chi, trưởng phòng tài chính của công ty – và cũng là thân của vợ tổng giám đốc.

 

Nếu thông tin này phơi bày, chắc chắn sẽ chấn lớn.

 

Chỉ nghĩ đến điều đó thôi, tôi đã thấy hào hứng.

 

Tuy nhiên, tính chuyên nghiệp khiến tôi quyết định thu thập thêm chứng cứ.

 

Nếu phải ra tay, tôi muốn một đòn chí mạng!

 

—-----

 

Từ Dương thỉnh thoảng vẫn đến công ty tìm Ngọc Diệp.  

 

Có lẽ ta lại hết tiền và đến để xin.  

 

Ngọc Diệp thường kéo ta sang quán cà phê đối diện công ty.  

 

Tôi đoán rằng bây giờ Từ Dương đã tìm "bảo mẫu" tài chính lâu dài, phó tổng Trình chỉ lo vợ hiện tại của ông ta phát hiện. Vì thế, để tránh tai tiếng, ông cố ý giữ khoảng cách và cũng hạn chế để Từ Dương đến công ty.  

 

---

 

Lần tiếp theo khi Từ Dương xuất hiện ở quán cà phê, tôi cố đỏ mắt mình, sau đó tiến đến gần ta.  

 

"Từ Dương, em hối hận rồi."  

 

Từ Dương kiêu ngạo ngẩng đầu lên:  

 

"Muộn rồi. Ngọc Diệp đẹp hơn , dáng người cũng chuẩn hơn. Quan trọng là ấy không hám tiền, tôi cần gì ấy cũng mua."  

 

Nhân lúc ta không đề phòng, tôi lao đến ôm ta.  

 

Anh ta hoảng hốt, cố gắng đẩy tôi ra. Trong lúc giằng co, tôi nhanh chóng nhổ vài sợi tóc của ta.  

 

Cuối cùng, ta mạnh mẽ đẩy tôi ra, thì đúng lúc Ngọc Diệp đến.  

 

Ngọc Diệp trừng mắt tôi:  

"Lý Mộng Kỳ, thật không biết xấu hổ. Anh ấy bây giờ là trai của tôi."  

 

Tôi giả vờ đau lòng:  

 

"Nhưng cách đây không lâu ấy còn chỉ một mình tôi. Đàn ông thay lòng nhanh sao?"  

 

Ngọc Diệp sợ ý, vội kéo Từ Dương rời đi.  

 

Khi họ vừa bước ra khỏi quán, tôi nhanh chóng cất những sợi tóc nhổ vào túi nhựa.  

 

---

 

Lấy tóc của phó tổng Trình thì dễ hơn nhiều.  

 

Tôi đợi ông ta trước cửa văn phòng, giả vờ kinh ngạc chỉ vào đầu ông ta:  

 

"Trên đầu sếp có con sâu to lắm!"  

 

Phó tổng Trình vốn rất sợ côn trùng, mặt tái mét:  

 

"Nhanh lên, gỡ nó ra, nhanh!"  

 

Tôi tranh thủ nhổ vài sợi tóc của ông ta, sau đó bình tĩnh :  

 

"Con sâu rơi xuống đất rồi."  

 

Phó tổng Trình vội vã bỏ chạy, có lẽ sợ mất mặt trước nhân viên cấp dưới.  

 

---

 

Tôi nhờ một người giúp xét nghiệm DNA. Kết quả trả về rất nhanh.  

 

Phó tổng Trình và Từ Dương là cha con ruột.  

 

---

 

Kể từ hôm tôi giả vờ thể hiện cảm với Từ Dương, Ngọc Diệp càng thêm đắc ý.  

 

Mỗi lần gặp tôi, ấy đều hếch mũi lên, vẻ khinh thường.  

 

"Nếu là , tôi đã từ chức từ lâu rồi. Ở lại đến khi bị đuổi mới là mất mặt."  

 

Tôi mỉm nhạt nhẽo:  

"Ai đi trước còn chưa biết đâu."  

 

Công ty có một hòm thư ý kiến dành cho nhân viên, nơi mọi người có thể gửi ẩn danh các đề xuất, khiếu nại hoặc bất mãn.  

 

Tôi tổng hợp toàn bộ tài liệu đã thu thập và gửi vào đó.  

 

---

 

Ngay sau đó, tôi đi công tác.  

 

Một tuần sau quay về, tôi nhận thấy bầu không khí ở công ty trở nên căng thẳng và ngột ngạt.  

 

Tôi hỏi một đồng nghiệp:  

 

"Có chuyện gì xảy ra ?"  

 

Đồng nghiệp kéo tôi vào nhà vệ sinh nữ, thì thầm:  

 

"Bà chủ và phó tổng Trình đang chuẩn bị ly hôn. Nghe bà ấy dẫn người chặn phó tổng ở khách sạn, bắt quả tang ông ta với giám đốc tài chính đang vụng trộm. Dạo này công ty sa thải hàng loạt người, đều là người của phó tổng cài vào. Tôi nghĩ, sắp có biến lớn rồi."  

 

---

 

Không ngoài dự đoán, Ngọc Diệp cũng bị sa thải.  

 

Khi ấy bị hai bảo vệ giám sát dọn đồ trong văn phòng, nhiều người đứng ngoài thầm.  

 

"Ngày trước đắc ý bao nhiêu, giờ thảm bấy nhiêu."  

 

"Đức không xứng vị, tất gặp tai họa. Cái ghế đó vốn dĩ là của chị Mộng Kỳ, cướp rồi cũng phải trả lại thôi."  

 

Có người thì thầm:  

 

"Tôi nghe tin nội bộ, phó tổng Trình có con riêng bên ngoài. Ngọc Diệp bám lấy con trai ông ấy nên mới thăng chức."  

 

"Phó tổng Trình có con trai?"  

 

"Đúng thế! Các cậu không đoán ra đâu, chính là chàng ngày nào cũng đến tìm chị Mộng Kỳ ấy. May mà chị ấy không chấp nhận, chứ Ngọc Diệp tưởng vớ vàng, hóa ra lại là b.o.m nổ chậm."  

 

---

 

Sau khi Ngọc Diệp bị sa thải, tổng giám đốc tổ chức lại kỳ kiểm tra năng lực cho những người từng tham gia ứng tuyển vị trí trưởng phòng.  

 

Kết quả, tôi vượt qua với điểm số áp đảo và chính thức trở thành trưởng phòng.  

 

Trong buổi tiệc tôi mời mọi người để ăn mừng, một đồng nghiệp tiết lộ:  

 

"Ngọc Diệp nợ nhiều khoản vay online lắm. Mấy hôm trước còn dùng số tôi để đăng ký. Bên cho vay gọi đến, tôi chửi cho một trận. Nếu gặp ta, chắc tôi phải tát cho hai cái."  

 

Không khó hiểu vì sao ấy có thể "nuôi" Từ Dương tốt như . Hóa ra ấy đốt cháy mình để thắp sáng cho người khác.  

 

Bữa tiệc đang vui vẻ thì Châu Nghiễn xuất hiện, trên tay là một bó hồng lớn.  

 

Đồng nghiệp không khỏi ghen tị:  

 

"Chị Mộng Kỳ, chị có trai đẹp trai thế này từ bao giờ mà giấu kỹ ?"  

 

Tôi cũng bất ngờ:  

 

"Anh bảo bận mà, sao lại đến ?"  

 

"Chúc mừng em thăng chức. Anh việc cật lực để xong sớm, chỉ để đến gặp em đây."  

 

Đồng nghiệp hỏi sao tôi tìm một trai vừa đẹp trai vừa tài giỏi như thế.  

 

Tôi đáp:  

 

"Chỉ cần dứt khoát từ bỏ sai lầm, sẽ gặp đúng người."  

 

-Hết-  

 

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...